VÀI CHUYỆN
“Nghe ai nói?”
Đàm Hi cười khẽ: “Vì sao tớ phải nói cho cậu biết? Đừng hòng moi móc thông tin.”
Hứa Trạch: “...”
“Lúc nãy không phải cậu nói có thể tham quan sao?”
“Chỉ giới hạn với phòng hồ sơ thông thường, OK? Cho cậu tra xét văn kiện chính phủ ban hành xuống mỗi năm, chỉ có thế thôi, nếu không cậu còn muốn làm gì nữa?”
“Cho nền hồ sơ cấp SSS không nằm trong phạm vi có thể xem?”
“Tất nhiên! Nếu không còn thêm S gì đó vào làm gì?”
Ánh mắt Đàm Hi thoát hiện lên sự khó hiểu.
Hứa Trạch giải thích: “S đại diện cho cấp bậc mã hóa, S càng nhiều thì có nghĩa mức độ tuyệt mật càng cao. Theo tớ biết, cấp bậc cao nhất trước mắt chính là cấp SSS. Theo quy định, bắt đầu từ cấp S sẽ thiết lập quyền hạn kiểm tra
“Thể tớ có thể hiểu rằng, cấp SSS đại diện cho thứ rất quan trọng không?”
“Cậu nói xem?” Hứa Trạch bày ra vẻ mặt “sao cậu lại hỏi vấn đề tầm thường như vậy chứ”: “Thông thường, chỉ có vài vị thủ trưởng bền trên mới có quyền hạn xem hồ sơ cấp SSS.”
Đàm Hi trầm ngâm.
Lần trước, khi cô nghe lén Lục Chinh và Thời Cảnh nói chuyện ở cửa phòng sách, bên trong có nhắc đến tất cả tài liệu hồ sơ về Dịch Phong Tước đều cài đặt thành cấp SSS, không có sự phê chuẩn, cấm kiểm tra. Không ngờ lại quản lý nghiêm ngặt đến thế.
Nhưng xét về một góc độ khác, cũng có nghĩa là trong hồ sơ có chứa một vài thông tin mã hóa nào đó có liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867190/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.