Trình Vũ lái xe đến căn cứ huấn luyện Tây Bình, bị hai binh sĩ mang súng chặn lại ở chỗ rào chắn.
“Cô là ai?! Xuống xe kiểm tra!”
Giọng nói to rõ, chỉ nghe thôi đã thấy đủ uy hiếp rồi. Trình Vũ dừng xe lại, ổn định lại tâm lý, tháo dây an toàn rồi đẩy cửa xuống xe.
Chân trái chạm xuống đất, gót giày màu đỏ giảm xuống nền cát, đôi chân trắng tuyết thẳng tắp, sau đó chân phải cũng chạm đất, cuối cùng đứng vững vàng trước mặt hai binh sĩ.
Đóng cửa xe lại, cổ móc thề luật sư ra: “Tôi là luật sư, đến đây để xử lý sự vụ pháp luật liên quan đến cô Đàm Hi, xin hai anh cho qua.
“Xin lỗi, chúng tôi tạm thời chưa nhận được bất cứ chỉ thị nào của cấp trên, không thể cho cô vào...”
Đột nhiên máy bàn ở trong bốt gác đổ chuông.
Một anh lính quay người đi vào nghe máy. Anh lính còn lại ở lại trông chừng Trình Vũ.
Lúc này, cánh cửa xe phía sau bị đẩy ra, Hứa Nhất Sơn cầm điện thoại đi ra.
Anh lính xuất phát từ sự cảnh giác theo bản năng, hoàn toàn không ngờ trong xe còn có một người nữa, họng súng vô thức nhằm chuẩn vào hắn ta, “Anh là ai?!”
Hứa Nhất Sơn một tay chỉnh trang lại âu phục, tay còn lại cầm tủi hổ sơ, coi thường khẩu súng, đi đến bên cạnh Trình Vũ, “Tôi là trợ lý của luật sư Trình.”
Rất nhanh sau đó, anh lính vào nghe điện thoại đã đi ra, hành lễ quân đội với hai người, “Đã nhận được thông báo của cấp trên, mời anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867147/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.