Sự thật chứng minh, Phó Kiêu không chỉ biết hát, mà còn hát rất hay.
“Đoàn kết chính là sức mạnh
Đoàn kết chính là sức mạnh
Sức mạnh này là sắt
Sức mạnh này là thép
Còn cứng hơn sắt còn mạnh hơn thép
Nổ súng về phía đảng phát xít
Tiêu diệt tất cả chế độ không dân chủ
Hướng đến mặt trời, hướng đến tự do
Hướng đến đất nước mới tỏa ra ánh sáng rực rỡ...”
Giọng nam trầm thấp hùng hồn, vẻ mặt vô cùng trang nghiêm, khoảnh khắc đó gần như tất cả mọi người đều bị lay động.
Người ca sĩ dùng micro để hát, người chơi nhạc cụ dùng linh hồn để diễn tấu, còn người quân nhân dùng máu tươi để thể hiện.
Bài hát “Đoàn kết chính là sức mạnh” đã hát lên sự nhiệt tình và kích thích, hiến tế những hy sinh và đổ máu.
Không có ai cười, cũng không ai nói chuyện. Mọi người đều đang dùng ánh mắt để biểu đạt sự tôn trọng và kính ngưỡng.
Hát xong, Phó Kiều thu giấy viết bài hát lại, gấp lại theo nếp gấp cũ rồi cẩn thận đặt vào trong túi áo trước ngực.
“Các em đã nhớ hết lời bài hát chưa?”
“Đã nhớ hết chưa?!”
“Nhớ rồi ạ..”
“Được, đoàn kết chính là sức mạnh, chuẩn bị, hát!”
“Đoàn kết chính là sức mạnh, đoàn kết chính là sức mạnh, sức mạnh này là sắt, sức mạnh này là thép..”
Sau cùng, lại hát bài “Tinh trung báo quốc” và “Vịnh Nam Ne”.
Bài hát cuối cùng, bởi vì làn điệu chậm rãi, yêu cầu rất cao về kỹ xảo biểu diễn, tuy Phó Kiểu kiến trì yêu cầu hát hết, nhưng trình độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867133/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.