Chu Dịch tắm xong đi ra, trên eo chỉ quấn một cái khăn tắm, nước tí tách nhỏ từ trên tóc xuống.
Đi đến bên mép giường, hắn nhờ ánh đèn mờ mờ trong phòng nhìn chăm chú vào thiếu nữ đang ngủ say trong góc, sau một lúc lâu liền bật cười một tiếng.
Cũng chỉ là một món đồ chơi...
Ngày hôm sau, Hàn Sóc dậy rất sớm, sau khi sửa sang lại bản thân qua loa liền rời khỏi nơi này.
Trong nháy mắt khi cửa vừa khép lại, Chu Dịch liền mở mắt ra, trở mình, sau đó tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
“Hàn Sóc, ở đây...”
Nhiễm Dao vẫy tay với cô nàng, chỉ vào vị trí còn trống bên cạnh.
“Cảm ơn nhá!” Hàn Sóc đi tới, ngồi xuống, đẩy một cái túi giấy ra trước mặt ba người, “Bánh quẩy sữa đậu, cộng thêm hai cái bánh bao nhỏ, đừng quá yêu quý tớ nhé!”
Hai mắt Tiểu Công Trúa tỏa sáng.
Đàm Hi và An An lập tức mở ra ăn.
“Lại thức đêm à?” Đàm Hi đưa cái bánh bao nhỏ tới bên miệng cô nàng.
Hàn Sóc thổi phù phù hai cái rồi mới há miệng ngậm lấy, “ u ở âu. (Đầu có đâu)”
“Thế giải thích sao về quầng thâm trên mắt kia? Mò cá à?”
“Mò cá cái gì mà mò cá, mỏ gà đấy.”
Đàm Hi trợn trừng mắt, “Đúng đắn tí đi, OK?”
“Tớ đúng đắn mà.”
Chẳng phải là mò gà sao? Một con gà trống lớn nữa là đằng khác...
Ăn sáng xong thì chuông vào học cũng reo vang.
Người đi lên bục giảng không phải Phạm Trung Dương.
“Phó Viện trường a? Sao lại là thầy ấy thế?”
“Tới khai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3867116/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.