🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bên kia chướng khí mù mịt, bên đây thì lại yên bình đẹp đẽ.

“Cười cái gì?” Đàm Hi một tay tì lên tay vịn xe đẩy đồ, nâng cằm, nghiêng đầu nhìn.

“Anh có cười hả?” Nhị gia sờ mặt, trông rất đứng đắn.

“Ừ hứ. Cứ như đang nghĩ gì xấu xa ấy...”

Lục Chinh vỗ nhẹ đầu cô, chỉ cười không nói gì.

Đàm Hi lườm anh, vứt lại xe đẩy rồi chạy về trước, “Anh đẩy.”

Lục Chinh giữ lấy xe đẩy, ngoan ngoãn nghe theo.

Từ công ty về, hai người đi thẳng tới siêu thị. Lúc Đàm Hi lướt weibo thì thấy vài cái clip dạy nấu ăn, liền muốn thể hiện tài năng. Đừng chê, về mặt này thì cô đúng là có chút thiên phú, xem clip một lần thôi, gần như có thể làm y chang.

“Đàm Hi?” Có tiếng gọi như thăm dò.

Cô theo bản năng quay đầu lại, “Gà Giò!”

“...”

“Đừng có gọi vậy được không?” Bàng Thiệu Huân mặt đen thui.

“Nhưng tôi quen gọi rồi~” Kiểu nói có lý chẳng sợ gì.

“...”

“Đợi khi nào anh phá trinh đi, rồi tôi đổi cách gọi~”

Đậu!

Đàm Hi tặc lưỡi, soi anh một lượt, “Đi siêu thị một mình chán nhỉ? Khi nào tìm một người đi chung vậy?”

“Cô không phải cũng một mình sao?” Bàng Thiệu Huân nói lại, lời vừa dứt thì hối hận rồi, bởi vì anh đã thấy bóng Lục Chinh ở gần đó.

Không thể trách anh lúc đầu không nhận ra được, nhìn cảnh Nhị gia đẩy xe hàng dáng vẻ nội trợ thật sự quá kinh hồn, đến nỗi không ai dám tin luôn.

Đôi tay thường xuyên cầm bút ký văn kiện, hợp đồng ấy, nay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866722/chuong-341.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.