🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chu Dịch chống người ngồi dậy, quần áo ướt nhẹp, cả người rã rời.

Hẵn lắc đầu, lại dùng nước lạnh lau mặt, lúc này mới chặn được cơn say bốc lên: “A, con mèo hoang nhỏ này...”

Hàn Sóc trở lại phòng thì phát hiện bàn mạt chược đã bị thu hồi rồi, trên chiếc bàn tròn bày đầy đồ ăn, chay mặn, ngọt cay.

Tống Bạch ngồi bên tay phải Đàm Hi. Bên trái không có ai, Hàn Sóc liền ngồi xuống chỗ đó.

“Cậu bị táo bón đấy à?” Đàm Hi khẽ hỏi.

“Cút!”

“Sao mặt lại đỏ thế?”

“Ở đây thiếu ôxy.”

“Môi hình như cũng sưng lên kìa...”

“Không cẩn thận cắn vào.”

“Không có việc gì tự nhiên cắn môi mình làm gì chứ hả?”

“Đã bảo là không cẩn thận rồi, hỏi lắm thế, cậu đang tra hộ khẩu đấy à?”

Đàm Hi cũng chẳng thèm dây dưa với cô nàng nữa.

“Sao còn chưa ăn cơm chứ? Bụng đã đói meo rồi.” Hàn Sóc có thể nhịn đến bây giờ cũng không dễ dàng gì, hơn nữa thức ăn ngon ở ngay trước mặt, khó lòng mà không bị dụ hoặc cho được.

“Còn có người chưa tới.”

“Ồ, thế hả...” Muốn ăn quá.

Tống Bạch lại nâng cổ tay nhìn đồng hồ lần thứ ba: “Tự, chú đi toilet xem sao tên đó còn chưa ra thế hả?”

Dương Tự đang cúi đầu nghịch điện thoại, nghe thế cũng không ngẩng đầu lên: “Chắc anh Dịch tiện đi nặng luôn ấy mà.”

“Để tôi đi xem sao.” Tưởng Hoa đứng lên, ra cửa.

Không tới một phút sau, anh ta và Chu Dịch đã quay trở lại.

“Ê Ba, cái xe mới của tôi...” Giọng nói đột nhiên im bặt, ánh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866689/chuong-308.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.