ĐKha Nhan co rúm người rúc vào trong góc, cuộn tròn người lại, ẩn sâu vào bóng tối.
Một đôi giày cao gót màu bạc xuất hiện trong tầm mắt, cô ta nhớ rõ, bạn cùng phòng của cô ta cũng thường xuyên đi giày của hãng này, giá trị cực kỳ xa xỉ.
“Sao, yêu cầu của tôi không khó chứ?”
Một hương thơm theo gió xộc vào mũi, hoàn toàn khác với mùi mồ hôi hôi hám trên người gã đàn ông kia. Ánh mắt Kha Nhan dại ra, không nói được, không nói cũng không được, dường như đã trở thành kẻ đần độn.
Chủ nhân của hương thơm cũng không nóng nảy, chỉ thở dài một cái: “Nếu không nhờ có tôi thì em đã sớm bị gã lưu manh kia cưỡng bức rồi. Mà sở dĩ em gặp phải tất cả những chuyện này, đều do Đàm Hi làm hại cả.”
Tròng mắt Kha Nhan hơi đảo, “Đàm Hi...” Âm thanh nỉ non.
“Nếu không phải cô ta cướp vị trí chơi trống của em thì sao em có thể đoạn tuyệt với đám người Hàn Sóc chứ? Tất nhiên càng không phải co đầu rút cổ trốn ở nhà, ngược lại còn để bọn đòi nợ tìm được cơ hội?”
Kha Nhan cắn chặt môi, dường như không định nói chuyện.
Nhưng người phụ nữ kia vẫn rất kiên nhẫn, trong mắt xuất hiện ánh sáng kỳ dị như ánh sao sáng lộng lẫy trên bầu trời đêm: “Nếu như em làm theo những gì tôi bảo, không những có thể cho Đàm Hi một bài học mà còn có thể bác bỏ hết mọi hiềm nghi liên quan tới mình. Chẳng lẽ em không muốn quay lại LAND sao? Tôi nghe nói, hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866675/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.