Â
n Hoán thu chân về, xoay người đỡ Sầm Uất Nhiên dậy, “Vợ có đau không? Anh đưa em đi gặp bác sĩ…”
Nói thật, nhìn thấy dáng vẻ Sầm Đóa Nhi bị đánh, Tần Dung bị đá bay, trong lòng Sầm Uất Nhiên lập tức thấy rất sung sướng!
Vô cùng sung sướng!
Nhưng sau khi lý trí quay về thì lại cảm thấy sợ hãi, nhất là khi Sầm Đóa Nhi đã gọi điện thoại báo cảnh sát, cô chỉ có thể hối thúc Ân Hoán mau rời khỏi đây.
Lâm Cầm cũng bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ, “Nhiên Nhiên…”
“Mẹ, mẹ đừng khóc, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Nhưng mọi chuyện lại không như ý muốn, Ân Hoán vẫn bị bắt đi, tội danh là cố ý đánh người gây thương tích.
“… Hi Hi, em quen biết nhiều người, có thể giúp chị cứu Ân Hoán ra không?”
Đàm Hi nghe xong, chân mày ngày càng nhăn lại, “Anh ta bị bắt bao lâu rồi?”
“Khoảng 13 tiếng.”
“Phía cục cảnh sát nói thế nào?”
“Đang làm biên bản. Việc truy cứu phải xem thái độ của bên kia nữa.”
Đàm Hi lắc đầu, Ân Hoán vẫn còn xốc nổi quá!
“Hi Hi, bây giờ phải làm sao?” Tuy Sầm Uất Nhiên đã cố gắng khống chế cảm xúc nhưng Đàm Hi vẫn nghe ra được sự bối rối và hoảng loạn bên trong.
“Chị đừng nôn nóng, để em nghĩ xem…”
Cô đã không ngủ không nghỉ bôn ba suốt một ngày, nhưng nếu có một chút xíu biện pháp nào thì cô đã không tìm đến Đàm Hi.
“Chị nói Sầm Đóa Nhi đá chị?”
“Ừ.”
“Bị thương ở đâu? Có nghiêm trọng không?”
“Bụng dưới. Thấy hơi đau nhức.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866573/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.