“Cô đang né tránh vấn đề.”
“Ồ. Vạch trần em gái anh, sẵn tiện làm mẹ anh tức tối khiến tôi rất happy. Như vậy đã đủ thẳng thắn chưa?”
“Đàm Hi!”
“Sao không gọi bà xã nữa rồi?”
“Hừ, cô cũng xứng sao?”
“Không xứng.” Nhún vai, “Cũng không muốn xứng. Dù sao tôi là người, còn anh là tên cặn bã, không cùng chủng loại.”
Hai mắt của Tần Thiên Lâm như muốn phun ra lửa, chuẩn bị túm lấy eo Đàm Hi, Đàm Hi nhanh tay lẹ mắt giơ tay ra…
Chát!
Tần Thiên Lâm bị đánh mạnh một cái, mu bàn tay lập tức sưng đỏ lên.
Đàm Hi vung tay, cô cũng đau chứ bộ!
Không chỉ đau, còn tê nữa!
Nhìn thấy bộ dạng nhe răng trợn mắt của cô, Tần Thiên Lâm cáu lên, “Đáng đời! Đau chết một kẻ vô ơn như cô!”
Một ý cười nhàn nhạt xẹt qua mắt hắn, có khi ngay cả bản thân hắn cũng không thể phát hiện ra được.
“Biến đi! Bớt động tay động chân lại!”
“Lúc nãy không phải cô nhịn giỏi lắm sao?”
“Bà đây có thể nhịn anh được một lúc, những không có nghĩa là sẽ nhịn anh cả đời!”
“Hừ, đây chẳng phải là điều cô luôn muốn hay sao?”
“Muốn bà mẹ nhà anh ấy!”
“Chửi tục thêm một câu nữa thử xem?”
“Định mệnh!”
Thấy hắn ta chuẩn bị ra tay, Đàm Hi vội vàng lết đôi dép lê, nhảy sang phía đối diện, “Anh kêu tôi chửi cơ mà!”
“Ngứa đòn đúng không?” Hắn cũng đứng dậy.
Đàm Hi tiện tay nhặt một cái gối ném qua, trúng ngay đầu.
Nếu biết chuẩn như vậy, cô đã trực tiếp dùng tách trà - ném chết hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866468/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.