“Có đẹp không?” Đôi mắt nai ngơ ngác mở to đầy hiếu kỳ, ba phần lém lỉnh, bảy phần ngây thơ.
“Xấu.”
Nụ cười cứng nhắc, cô ngẩng đầu lên lạnh lùng, “Xấu mà anh còn nhìn à?”
Khởi động xe, tay nắm chặt vô lăng, người đàn ông nhìn thẳng về phía trước.
Sau khi xe ổn định đi vào trục đường chính, mới chầm chậm mở lời, “Ông đang xem xem xấu đến mức nào.”
Đàm Hi tức đến nổ phổi.
“Khốn nạn!”
Lục Chinh nhíu mày, tâm trạng cực tốt.
“Ngoan, gọi cậu nghe xem nào.”
“... Biến thái.”
Tần Thị là một trong tứ đại tài phiệt ở thủ đô, bữa tiệc rượu cuối năm đương nhiên là vô cùng có tiếng vang.
Khách sạn Hilton, sảnh tiệc trong nhà.
Lúc này, bữa tiệc linh đình, y hương tấn ảnh.
Ăn xong quả cherry cuối cùng, Đàm Hi hừ lạnh: “Thối nát!”
Chỗ như thế này mà cũng trải thảm lông cừu màu trắng ư? Hừ, coi là cục gạch dùng một lần rồi ném đi sao?
Dù có nhiều tiền cũng không phải dùng cách này để đốt, nói trắng ra, đây là lỗi diễn xuất của đám “nhà giàu mới nổi” điển hình – dung tục không thể chịu nổi!
Tứ đại tài phiệt ở thủ đô, Bàng, Lục, Cố, Tần, lần lượt đại diện cho bốn thế lực gia tộc lớn.
Trong đó, Bàng gia được tôn trọng do có bối cảnh quân nhân, tồn tại từ thời Hoa Hạ lập quốc, sừng sững gió sương, không hề bị quật ngã.
Tiếp theo là Lục gia.
Còn về Cố Thị, ký ức của nguyên chủ không rõ ràng lắm, chỉ biết gia tộc này rất kín tiếng, gần như là thần bí.
Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866424/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.