🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lục Chinh kinh hãi, thấy cô không bị làm sao mới thở phào một hơi, sau một lúc lâu, bật thốt một câu---

“Chó con!” Chẳng bao giờ chịu yên.

“Đau... Hề Hề đau...”

Giọng nói mềm mại, yêu kiều nhẹ lay động trái tim.

“Đau ở đâu?”

“Mũi...”

Lục Chinh nghiến răng, giữ bả vai rồi lật người lại, chỉ thấy mắt mũi Đàm Hi nhăn nhúm lại, khóe môi run rẩy.

“Đau cũng phải nhịn! Ai bảo cô lộn xộn?”

“Ưm... Hề Hề đau... Muốn phù phù...”

Đàm Hi đã sốt tới mê sảng luôn rồi.

Trong mơ, cô trở lại những ngày còn thơ bé, lúc đó Viêm Hề còn rất nhỏ.

Mẹ ngồi trước giá vẽ, ôm cô vào lòng, trước mặt là một khung vải vẽ tranh sơn dầu, bên chân có một bảng pha màu, dao phối màu, còn có một đống bút vẽ có kích thước khác nhau nữa.

Màu sơn dầu sặc sỡ, một chậu hoa hướng dương vàng nổi bật trên tấm vải vẽ.

Màu sắc rực rỡ như thể đón hết ánh nắng mặt trời rồi nở bung ra, vui vẻ hướng về nơi có nắng.

Xuyên qua cánh cửa mở rộng, nhìn ra bên ngoài, bên kia đường là một tiệm uốn tóc cũ, một người đàn ông trung niên quần đùi áo lót đang cắt tóc cho ông chú hàng xóm.

Đó là... ba ư? Giữa hai dãy nhà là một con đường đá xanh, trẻ con đang chơi đùa vui vẻ trên đó.

“Hề Hề, lúc vẽ tranh phải tập trung, biết không hả?”

“Dạ.” Nhưng mà cô không muốn vẽ, cô muốn đi chơi.

“Ba!” Trượt khỏi lồng ngực mẹ, vui vẻ lao vào vòng tay của ba, không ngờ cái mũi lại đụng phải cạnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866417/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.