Lòng bàn tay khô ráo của người đàn ông chạm nhẹ vào da đầu làm dấy lên những cơn tê dại lành lạnh.
Thiếu nữ híp mắt, cực kỳ lười nhác, biểu tình hưởng thụ rất thích chí.
Đôi tay này từng cầm súng, thậm chí từng giết người, cũng từng ký tên vào những hợp đồng giá trên trời, sát phạt vô số.
Hiện tại, lại chải đầu, vấn tóc cho cô ư? Trong lòng cô nàng nào đó là sự đắc ý vô hạn.
Hình dung như thế nào được nhỉ?
Dựa như châm dẫm lên một cái gì đó nhão nhoét, tưởng là cứt chó, nhìn gần mới phát hiện đó là cứt mèo, ngửi rồi mới thấy thì ra là của chồn hương.
Thu lại, gia công một hồi liền trở thành cà phê phân chồn giá trên trời!
Tóm lại, có thể đầu cơ kiếm lợi thì cảm giác---
Quá tuyệt!
“Anh làm nhanh lên được không?”
“Ừ.”
Năm phút sau.
“Được chưa? Mỏi chân rồi.”
“Cố chịu đi.”
Lại thêm năm phút nữa.
“Cánh tay già nua của ngài có thể nhanh hơn được nữa không ạ? Buộc túm lại là xong mà, đâu có phức tạp lắm đâu.”
Rốt cuộc, đại công cáo thành.
Đàm Hi vui mừng đi tới trước cái gương lớn, ánh mắt khựng lại, giây tiếp theo, “Lục Chinh, anh là cái chày gỗ!”
Trong gương, vẫn là gương mặt đó, mắt ngọc mày ngài, miệng thơm mũi thẳng, đôi mày kiếm tràn ngập khí khái hào hùng, bộ đồ bệnh nhân đã chuyển thành kiểu dáng tươi mát, hết thảy đã cực kỳ hoàn mỹ, ngoại trừ---
Quả đầu như ổ gà!
“Đã bảo tôi không biết làm, là cô cứ ép.” Người đàn ông nghiêng người dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham-truyen-chu/3866407/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.