Trong phòng chỉ còn lại Triệu Dịch Quân và Hạ Trúc Linh im lặng nhìn nhau. Hạ Trúc Linh có cảm giác tự bê đá đập vào chân mình.
Cô khóc không ra nước mắt, nếu sớm biết mình không giỏi nói dối thì tại sao lại còn bịa chuyện làm gì. Cô còn đang cân nhắc chưa biết có thể thay đổi khẩu cung cho Triệu Dịch Quân ra làm sao cho thích hợp thì cửa phòng bỗng nhiên bật mở.
Triệu Dịch Tranh bê một cái khay bước vào, còn vui vẻ gọi to.
“Chị dâu, em mang cháo lên cho anh cả rồi nè. Chị về phòng nghỉ ngơi đi, để anh cả em trông chừng cho.”
Triệu Dịch Tranh đặt khay thức ăn xuống dưới bàn, ngó nhìn sắc mặt anh cả. Sao cô cảm thấy mặt anh cả đột nhiên thể hiện sự khó chịu vậy nhỉ.
“Anh cả…”
Triệu Dịch Tranh gọi thử một tiếng.
“Triệu Dịch Tranh.”
Triệu Dịch Quân đột ngột gọi tên đầy đủ của cô ấy một tiếng.
“Dạ.”
Theo bản năng lập tức Triệu Dịch Tranh thẳng lưng, nghiêm túc trả lời anh cả. Hu hu, sao anh cả vẫn còn nằm trên giường bệnh mà khí thế vẫn không giảm vậy. Thế này thì làm sao cô cướp được chị dâu ra khỏi tay anh ấy được.
||||| Truyện đề cử: Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ) |||||
Thật là làm cho trái tim bé bỏng của cô run rẩy mà.
“Ra ngoài.”
“Dạ.”
Triệu Dịch Tranh lập tức nghe lời, không dám hó hé thêm một câu mà nhanh nhẹn bước ra ngoài, còn chu đáo đóng chặt cửa lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-ca-koi/3585771/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.