Triệu Dịch Tranh ngọ nguậy muốn thức dậy. Cô ấy vươn tay sang bên cạnh muốn cho chị dâu một cái ôm chào buổi sáng, nhưng sờ soạng mãi mà chỉ thấy chăn đệm lạnh ngắt.
Triệu Dịch Tranh choàng tỉnh.
Chị dâu thân yêu của cô đi đâu mất rồi. Tối hôm qua chị ấy vẫn còn ngủ bên cạnh cô cơ mà.
“Chị dâu…”
“Ơi, sao thế. Em tỉnh rồi à?”
Triệu Dịch Tranh ngồi bật dậy đã thấy chị dâu xinh đẹp mềm mại của cô đang ngồi ở cạnh giường anh cả. Cô ấy vội vàng xuống giường xỏ dép chạy lại.
“Anh cả đã tỉnh rồi sao?”
“Anh ấy đã tỉnh từ lúc nửa đêm.”
Triệu Dịch Tranh ngượng ngùng. Cô đã bảo là đêm nay sẽ thức để trông anh cả mà lại lăn ra ngủ mất, chỉ để cho một mình chị dâu chăm sóc anh ấy.
“Vậy chị đã thức đã cả đêm sao? Chị phải gọi em dậy chứ, sáng nay chị còn phải đi làm mà.”
“Chị thấy em ngủ ngon quá nên không nỡ đánh thức. Chị vừa nghe thấy tiếng xe của bác sĩ, em dậy rồi thì xuống lầu gọi mẹ và bác sĩ lên đây đi.”
“Dạ, được.”
Triệu Dịch Tranh làm theo lời chị dâu rồi sang phòng mở cửa cho mẹ mình. Triệu phu nhân đã tỉnh giấc từ lâu, nhưng vì tối hôm qua hai đứa con trời đánh đề phòng bà nửa đêm không chịu ngủ mà sang phòng anh cả mà khóa luôn cửa lại.
Cạch…
Triệu Dịch Tranh mở cửa phòng mẹ, cười hì hì lấy lòng Triệu phu nhân.
“Mẹ…”
Triệu phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-ca-koi/3585766/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.