Mắt Hạ Trúc Linh lấp lánh ánh nước, cô không kiềm chế được cơn xúc động trong lòng mình. Cổ họng cô như bị tắc nghẽn lại khó mà nói được nên lời.
Vừa nãy khi ở trong phòng cùng với Triệu Dịch Quân cô vẫn còn có thể giữ được bình tĩnh. Nhưng vừa chạy ra khỏi phòng, cô đã không thể ngăn được dòng nước mắt. Lòng cô như rối bời giữa vui mừng và nỗi xót xa.
Vui mừng vì cuối cùng Triệu Dịch Quân đã tỉnh lại. Bác sĩ đã nói rằng chỉ cần anh tỉnh lại, cơ hội sống sót là rất lớn.
Còn xót xa là vì người đàn ông cao gần mét chín mà bây giờ chỉ nói một chữ đơn giản cũng khó khăn. Chỉ một câu thôi mà anh cũng khó nói được nên lời.
Triệu phu nhân thấy con dâu thở hổn hển chạy xuống, vì chạy nhanh quá mà gập người lại, tay còn chống vào tường để không ngã. Bà vội vàng hỏi.
“Con sao thế? Sao lại chạy vội thế?”
Triệu Dịch Tranh ngồi bên cạnh đang nhào bột, trên mặt còn dính lem luộc vết bột mì nhìn giống hệt con mèo hoang. Cô em chồng cũng ngẩng lên nhìn cô hỏi.
“Chị dâu muốn uống nước hay ăn gì hả? Để em đi lấy cho chị.”
Triệu phu nhân thuận tay rót một ly nước cho con dâu. Không ngờ bà chưa rót được đã thấy Trúc Linh nghẹn ngào nói với mình.
“Mẹ, anh ấy tỉnh lại rồi…”
…
Triệu phu nhân lảo đảo chạy lên trên tầng, chân tay bà đang run lẩy bẩy phải dựa vào người con gái để không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-ca-koi/3585762/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.