Đùng…đoàng…
Tiếng sấm ở bên ngoài vang rền, mây đen cuồn cuộn mau chóng che khuất mặt trăng. Thỉnh thoảng những tia chớp sáng lóe lên loằng ngoằng như muốn rạch nát bầu trời.
Người đàn ông đeo kính ngồi trên ghế, quay lưng lại với cánh cửa sổ sát đất. Trong căn phòng tối tăm, ánh đèn điện vàng lờ mờ chiếu khắp căn phòng. Gương mặt người đàn ông chìm trong u ám.
Ông ta đang gọi một cuộc điện thoại.
“Ông nói đi, tại sao Triệu Dịch Quân còn chưa chết.”
“Cái gì?”
“Tôi không cần biết. Tôi muốn hắn ta phải chết càng nhanh càng tốt.”
Ông ta bỏ biết bao nhiêu công sức, tìm bao nhiêu cách mà cũng không thể giết được Triệu Dịch Quân. Chỉ có lần này là chỉ còn cách thành công đúng một bước.
Nhưng không thể ngờ rằng, mọi chuyện đang suôn sẻ thì bỗng dưng lại bị phá đám.
Ông ta tàn nhẫn nói với đầu dây bên kia.
“Ông phải làm mọi cách để triệt hạ hắn ta. Tôi không thể chờ đợi thêm nữa.”
“Ông không làm được thì đến lúc đấy đừng có trách tôi ra tay tàn ác.”
Nói xong câu đe dọa thì người đàn ông bực mình dập máy thật mạnh. Thái dương của ông ta đau nhức. Kế hoạch hoàn hảo của ông ta không ngờ lại kẹt ở bước cuối cùng.
Tại sao Triệu Dịch Quân còn chưa chết mà lại có dấu hiệu hồi phục. Chẳng lẽ là tại đứa con dâu xung hỉ là Triệu phu nhân kiếm từ đâu về được thật hay sao.
“Cha, chuyện sao rồi?”
Trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-ca-koi/3585758/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.