Nước X, tại bệnh viện quân khu trung tâm thành phố A.
Một người phụ nữ trung niên đang gục mặt khóc nức nở bên cạnh giường bệnh. Người đang nằm trên giường là một người đàn ông cao lớn, sắc mặt tái nhợt. Mắt nhắm nghiền, trên gương mặt còn đang chụp ống thở, máy điện tâm đồ đang nhấp nháy từng nhịp đều đặn.
Thân thể cao lớn nhưng lại gầy đến mức chỉ còn nhìn thấy da bọc xương. Trên cánh tay chi chít nhưng vết kim đâm vì truyền dịch và tiêm thuốc quá nhiều.
“Mẹ…”
Cửa phòng bệnh bật mở, một cô gái trẻ cũng một người đàn ông trẻ tuổi bước vào.
Triệu phu nhân ngẩng mặt lên, nước mắt ướt đẫm trên gò má, hốc mắt đỏ bừng nhìn đến là khổ sở. Bà nghẹn ngào gọi một tiếng.
“Hai đứa…”
Triệu Dịch Tranh thấy mẹ mình lộ ra vẻ mặt khóc lóc thảm thương đến như vậy thì mau chóng chạy đến chỗ bà.
“Mẹ ơi, đừng khóc.”
Triệu phu nhân gục đầu vào vai con gái, khóc không thành tiếng. Chuyện đã đến nước này làm sao mà bà có thể bình tĩnh lại được. Triệu Dịch Thần hỏi bác sĩ trưởng khoa đang đứng bên cạnh:
“Trưởng khoa, ông nói xem tại sao bệnh tình của anh trai tôi bỗng dưng lại trở nặng? Không phải lần trước ông nói rằng sẽ dần dần hồi phục hay sao?”
Bác sĩ cũng rất bối rối, vội vàng thanh minh.
“Bệnh nhân bị thương quá nặng, bây giờ tiên lượng rất xấu. Diễn biến của ca bệnh này rất phức tạp, chúng tôi cũng không dám nói trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-ca-koi/3585737/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.