Edit: uyenuongmong
Beta: thanhthanh
Âm thanh rất lớn lại không mang theo ý tốt,làm toàn bộ ánh mắt ban một đổ dồn lên người Nhan Hề. Những ánh mắt trào phúng, những lời nói nhỏ bàn tán vang quanh cô
" Hai tay xách cái túi to đựng nhiều chai như thế, tiểu học muội, cuối cùng bán được bao nhiêu tiền hả?"
Nhan Hề rũ đầu, hai bả vai run run, đôi tay cầm cặp sách dùng sức đến trắng bệch. Ngày đầu tiên khai giảng đến trường,cô đã làm Tiểu Dã ca mất mặt, khả năng anh càng thêm chán ghét cô. Cô muốn bỏ chạy thật xa, bỏ sau lưng những ánh mắt tò mò, những người đang chỉ trỏ cười nhạo cô, những người đang xem cô như một con vịt xấu xí,những ánh mắt muốn xem náo nhiệt. Lòng tự trọng đang từng chút từng chút một bị bọn họ đạp nát.
Nhan Hề thân hình mỏng manh bất lực đứng ở nơi đó, lạnh lẽo cô đơn.
Lúc này, một đạo âm thanh lạnh lẽo lại mang theo lười biếng, trầm thấp đánh vào lòng người
" Củ bất chính không thể vì phương, quy bất chính không thể vì viên*. Các cậu trong lần huấn luyện này có được huyến luyện viên tốt nhất, biết quý trọng thì câm miệng lại. Đem quy củ vứt đi đâu rồi."
*khuôn phép không ngay thẳng đoan chính không thể dựng lên một phương, gia quy không đoan chính không thể giữ được nhà.
Thẩm Phi nhìn Hà Tư Dã cho đến khi câu nói vừa dứt, toàn bộ ban một nháy mắt im lặng. Hắn không khỏi âm thầm líu lưỡi, tứ gia con mẹ nó thật âm hiểm, đầu tiên mắng một câu học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cuoi-den-ngot-ngao/47015/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.