A a a anh Tiểu Dã khuyến khích cô đi đăng ký “Mười đại ca sĩ”!!!
Nhan Hề phấn khích vui mừng làm cả người thả lỏng, ngửa người tựa vào tường.
Cái gì mà vận mệnh, cái gì mà cô đơn tất cả đều biến mất không còn chút nào.
Mấy năm nay ở cùng với dì nhỏ, dì đều có một thói quen, khi cao hứng thì đến véo má cô, làm cho cô bây giờ cũng bị lây nhiễm theo thói quen đó, không có người cho cô véo, vậy cô liền tự véo má mình.
Sau khi tự véo má xong, đôi tay vì phấn khích vẫn hơi run run, cầm điện thoại lên trả lời tin nhắn:
- --Cảm ơn anh Tiểu Dã! Ngày mai em tặng anh một cái ôm!
Sau khi gửi tin nhắn, cô liền ném điện thoại lên bàn, đứng dậy đi rửa mặt thay quần áo.
Hà Tư Dã quay trở về ký túc xá, bàn tay vừa chạm đến cửa liền thấy thông báo tin nhắn, nhìn thấy từ “Ôm” đầu ngón tay co rụt lại, tay kia ấn hai đầu mày không nhịn được bật cười thành tiếng.
Ôm à, được a.
Ngày mai cho em ôm.
Hà Tư Dã đẩy cửa tiến vào phòng, ba người kia vẫn chưa đi ngủ, Lãnh Ngạn Nhiên ngẩng đầu lên khỏi máy tính nhìn về phía cửa, ánh sáng màn hình hắt lên mặt làm anh ta có vẻ lạnh lùng hơn:
“Cô ấy ở bên trên hát hò, cậu liền ngồi ở dưới xe đợi bốn tiếng đồng hồ?”
Thẩm Phi ngồi xổm ngoài ban công giặt một chậu tất, nghe thấy liền cười xấu xa:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cuoi-den-ngot-ngao/2237002/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.