Bầu không khí trong phòng nháy mắt đông cứng, không ai dám động đậy hay nói thêm câu nào nữa.
Tận đến khi nhìn thấy đôi chân thon dài thẳng tắp đi về phía bọn họ, mọi người thấy mặt người đến tránh còn không kịp, nhanh chóng rẽ sang hai bên để lộ ra một khoảng trống.
Một thân áo trắng quần tối màu, dáng người thẳng tắp như tùng, quanh thân tản ra hơi thở lạnh như băng, đôi mắt hoa đào ngập tràn sát ý, đi đến trước mặt Quan Tuyết.
Lưng Quan Tuyết cứng đờ, trán đổ mồ hôi lạnh, vừa nghe thấy câu “Tiểu Hề nhà tôi”, liền biết mình bị người ta chơi rồi.
Cô ta nghe nói Nhan Hề là người cạnh tranh lớn nhất với cô ta trong câu lạc bộ kịch nói, không chỉ bởi Nhan Hề biểu diễn xuất sắc, còn là kiểu loại hình Bành Triết thích, cứ như vậy liền sinh ra địch ý với Nhan Hề.
Không thể ngăn cản Nhan Hề tham gia câu lạc bộ kịch nói, cô ta liền quyết định gây khó dễ để đuổi Nhan Hề ra khỏi câu lạc bộ.
Bây giờ nhìn thấy Hà Tư Dã tự mình đến đây thì hoàn toàn tỉnh ngộ, cô ta bị người khác cố ý chỉ sai hướng, đụng phải tứ gia.
Trách ai được, chỉ trách cô ta quá ngu xuẩn, dễ dàng tin tưởng lời người khác.
Ai khi dễ Nhan Hề?
Quan Tuyết biết rõ chính mình bị đẩy ngã, cũng xác thật làm bẩn tranh của Nhan Hề, nên không dám nói câu gì.
Tầm mắt Hà Tư Dã chỉ thoáng nhìn qua Quan Tuyết, giống như nhìn thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cuoi-den-ngot-ngao/2236993/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.