Nhan Hề nghe cuộc nói chuyện có điểm mơ hồ, hình như quan hệ giữa đàn chị với anh Tiểu Dã thật thân mật.
Thẩm Phi đứng một bên không nhịn được cười một tiếng nhạo báng.
Em gái ai? Em gái cô sao? Mẹ nó lại tưởng tượng mình là chủ nhân chỗ này chắc.
Đằng San San đã bám theo Hà Tư Dã mấy năm nay, thật con mẹ nó phiền chết được rồi.
Hà Tư Dã đi đến chỗ nào là cô ta theo đến chỗ đó, Thẩm Phi há miệng chỉ phát ra được một âm thanh:
“Cậu......” không biết xấu hổ.
Hà Tư Dã cầm lấy quyển vở cùng chiếc bút của Nhan Hề trên bàn, bâng quơ nhàn nhạt nói:
“Em gái tôi, tự tôi đưa đi là được rồi.”
Nhan Hề cảm giác không khí có chút quái lạ, tròng mắt liếc sang trái lại liếc sang phải, không biết nên nói gì cho đúng.
Thẩm Phi cuối cùng đành phối hợp, hạ cho Đằng San San một bậc thang đi xuống:
“Nhan Hề, buổi trưa em muốn ăn cái gì?”
Nhan Hề lập tức trả lời theo:
“Trường học chúng ta có món nào ngon nhất ạ?”
Hai người một hỏi một trả lời sánh vai đi ra ngoài cửa lớp, Nhan Hề vừa đi khỏi liền nghĩ thầm “Đây là cho đàn chị không gian riêng tư nói chuyện với anh Tiểu Dã sao?”
Cô muốn quay đầu lại nhìn trộm, nhưng lại không dám đi một mình, vì thế liền dán sát vào cánh tay Thẩm Phi nhỏ giọng chuẩn bị lôi kéo, bỗng nhiên một bàn tay túm lấy lọn tóc phía sau kéo cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cuoi-den-ngot-ngao/2236985/chuong-24-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.