Ở đây đang là lớp trung cấp của Diệp Gia Bảo và Diệp Uyển Nghi, Dương Minh Hiên ở lớp lớn, sau khi nhận được sự tha thứ củA Uyển Dư, Dương Hạo cùng Vương Vân liên đem Dương Minh Hiên vẫn đang ngồi khóc lóc lên phòng học trên lầu.
Dương Hạo tuy ngang ngược, nhưng không phải là kiểu hoàn toàn không hiểu chuyện.
Lúc bước ra ngoài phòng học, anh ta bất giác nhớ tới lời nói vừa nãy của Uyển Dư.
Nuông chiều quá hư hỏng.
Vừa rồi, anh ta không hê nghĩ như vậy, nhưng bây giờ ngẫm nghĩ lại câu nói này, liên cảm thấy rất có đạo lý.
Hôm nay, người mà Dương Minh Hiên mạo phạm chính là Uyển Dư, Uyển Dư có thể nương tay bỏ qua, nhưng vạn nhất có một ngày người mà Dương Minh Hiên mạo phạm là nhân vật to lớn không tình nguyện bỏ qua thì sao? Nghĩ đến việc này Dương Hạo liền lập tức đổ mồ hôi lạnh.
Người nhà bọn họ ngang ngược quen rồi, sinh được con cũng nuôi chiêu đủ kiểu, để mặc con ngang ngược, để mặc con làm tiểu bá vương, bọn họ cảm thấy nuông chiều con chính là yêu con.
Không phải như vậy, nuông chiều đến hư hỏng, dường như nếu bọn họ tiếp tục nuông chiều Dương Minh Hiên, Dương Minh Hiên sớm muộn cũng bị liên lụy! Nên quản giáo con tốt một chút rồi! Càng nên quản giáo lại bản thân bọn họ nữa, anh ta những năm qua kiếm được vài đồng tiền đã dần dần đánh mất đi lương tâm, anh ta thực sự ngang ngược đến mức chính bản thân anh ta còn không nhận ra mình! Vốn luôn nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/353031/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.