"Làm phiền?"
Giọng Lục Minh Thành rộ rõ vẻ không hài lòng, sau khi nói xong, chiếc xe thể thao liền chìm vào im lặng.
Uyển Dư ngẩng mặt lên, nhìn chằm chằm vào phía sau đầu của Lục Minh Thành, từ phía sau đầu của anh, cô có thể nhìn ra được, bây giờ trong lòng anh đang khó chịu như thế nào.
Ngay khi Uyển Dư nghĩ Lục Minh Thành sẽ không nói nữa, Lục Minh Thành đột nhiên mở miệng: "Uyển Dư, chúng ta là vợ chồng, bất kể cô muốn tôi làm cái gì, cũng không tính là làm phiền"
Lại là vợ chồng...
Uyển Dư thực sự không nói nên lời, cô thật sự không biết bản thân nên nói gì mới khiến Lục Minh Thành sau này sẽ không đêm cái gì mà chuyện vợ chồng ra nói nữa.
Trầm mặc một lúc, Uyển Dư mới sắp xếp lại ngôn ngữ của mình: "Cậu trẻ, anh sau này có thể nào đừng nói chúng ta là vợ chồng được không? Tôi có lẽ sẽ kết hôn sớm thôi, tôi không muốn chồng tương lai của mình hiểu lãm"
Nói xong, Uyển Dư có chút khâm phục chỉ số thông minh của mình, đúng vậy, cô có thể sẽ kết hôn sớm, cô không thể để chồng tương lai hiểu lầm được.
Mặc dù chặn đường xem mắt của cô có chút gập ghềnh, nhưng trên đời này có rất nhiều đàn ông, cô nhất định sẽ gặp được người thích hợp thôi.
"Chồng tương lai?"
Lục Minh Thành cười lạnh: "Uyển Dư, cô nghĩ tôi sẽ để cho cô cùng người khác kết hôn?!"
Cậu trẻ sẽ không để cô kết hôn với người khác...
Cậu trẻ cũng quá...
rồi! Tục ngữ có nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/353014/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.