Chương trước
Chương sau
"Đúng vậy, mặc dù cô ta có Hàn thiếu chống lưng, nhưng cô ta cũng không thể đem tính mạng của người khác ra đùa giỡn được!"
"Thật là, Hàn thiếu sao lại có thể thích người phụ nữ tâm cơ như thế chứ?!"
Nghe mọi người bàn tán xung quanh, Diệp Hiểu Khê liên nở nụ cười hài lòng: "A Uyển, em lần này thực sự quá đáng rồi, em lần trước chơi khăm đều không tính, lần này sao em lại có thể thực sự thả rắn độc ra căn người được chứ"
Diệp Hiểu Khê giả vờ hành động như một người chị tốt: "Xin lỗi, tôi thay mặt A Uyển xin lỗi mọi người một tiếng, là do tôi không tốt, không có quản tốt em gái của mình mà để em ấy làm ra loại chuyện này.Tiểu Tuyết, thật xin lỗi, tổn thương mà cô chịu, Diệp gia chúng tôi sẽ đền bù gấp đôi cho cô!"
Diệp Hiểu Khê đã mở lời như thế khiến tình hình hiện trường đã hoàn toàn đảo ngược.
Diệp Hiểu Khê là ai chứ? Là chị gái ruột của Uyển Dư, là ảnh hậu cả nước! Với vị thế như cô ta, lời nói tự nhiên có sức ảnh hưởng rất lớn rồi! Hơn nữa, cô ta còn lại là chị gái ruột của Uyển Dư, lời nói của cô ta tuyệt đối không thể nào là giả được! Tất cả mọi người đều nhìn Uyển Dư, rồi lại nhìn Diệp Hiểu Khê, đúng là rồng sinh quý tử không giống nhau, Diệp Hiểu Khê rộng lượng như thế, cao quý như thế, cô ta sao lại có một người em gái xấu xa ác độc như thể chứ! Đặc biệt là các cô gái trong đoàn phim, khi nhìn thấy trên tay người đàn ông kia vẫn còn giữ con rắn bạc, liền âm thầm chiến tranh lạnh.
May mẫn thay, con rắn bạc này chỉ cắn phải Dương Tuyết, nếu như người bị căn là bọn họ, thì nhất định sẽ chết mất! Hôm nay Uyển Dư chỉ thả rắn cắn Dương Tuyết, ai biết ngày mai cô sẽ thả rắn cắn ai! Loại ác độc như này, cho dù cô ta có sinh con cho Hàn thiếu thì bọn họ cũng không thể dung thứ mà tiếp tục giữ cô ta ở đoàn làm phim nữa.
Trịnh Y lên tiếng đầu tiên, cô ta liếc nhìn Tôn Thanh Thanh, bất mãn nói: "Chị Tôn, chị bây giờ không thể bảo vệ Uyển Dư nữa đúng không? Thả rắn độc cắn người chính là phạm pháp.Loại người này tuyệt đối không được phép tiếp tục giữ lại ở đoàn làm phim chúng ta nữa"
"Đúng vậy, chị Tôn, vạn nhất cô ta thả rắn cắn chị thì sao? Chị Tôn, loại người này phải đuổi ra khỏi đoàn của chúng ta!"
Cao Y Y tô son, lên tiếng muốn thể hiện bản thân.
Uyển Dư liếc nhìn Trịnh Y với Cao Y Y, trong lòng không khỏi chế nhạo, những người này vì để lấy lòng Diệp Hiểu Khê, bọn họ thật sự đến mặt mũi cũng không cần! Đương nhiên, đáng ghét hơn chính là Diệp Hiểu Khê, suốt ngày chỉ thích khoác lên mình bộ dạng nữ thân cao quý, ôi, cô ta còn thích giả làm chị gái tốt của Uyển Dư cô nữa chứ, diễn kịch nhập tâm như vậy, cô ta cũng không thấy kinh tởm! Uyển Dư lười nhác nhìn miệng lưỡi của những con người xấu xa này, cô tiến lên một bước, mở túi châm cứu, lấy ra một cây kim màu bạc, hung hăng đâm vào huyệt đạo của Dương Tuyết.
"Uyển Dư, cô làm gì vậy?! Cứu mạng! Uyển Dư, cô thả tôi ra!"
Dương Tuyết điên cuồng hét lớn.
Cô ta muốn giãy dụa, nhưng thân thể cô ta lúc này mềm nhũn, với sức lực lúc này của cô ta căn bản không giãy qua Uyển Dư.

Dương Tuyết cầu cứu nhìn những người nhân viên xung quanh: "Cứu tôi! Cứu tôi với! Uyển Dư muốn giết chết rồi! Cô ta không chỉ thả rắn cắn tôi, mà còn dùng kim đâm chết tôi nữa!"
Linda đầy chính nghĩa lên tiếng: "Uyển Dư, cô làm gì vậy! Cô nhanh buông Dương Tuyết ra!"
Diệp Hiểu Khê cũng lộ vẻ lo lắng: "A Uyển, em đừng làm loạn nữa, mau thả Dương Tuyết ra!"
"Cứu tôi, cứu tôi với..."
Dương Tuyết yếu ớt vẫy cánh tay, đáng thương cầu cứu mọi người.
Thấy Dương Tuyết cứ không phối hợp với mình, Uyển Dư không khỏi có chút sốt ruột, cô lần nữa đâm một mũi lên người Dương Tuyết: "
Nếu không muốn cánh tay mình bị mất, cô cứ tiếp tục hét loạn đi!"
Lời đe dọa của Uyển Dư thực sự rất hữu dụng, mặc dù Dương Tuyết không can tâm nhưng cũng không làm loạn nữa.
Việc tối hôm nay mặc dù là do Dương Tuyết tìm người ra tay, nhưng người đứng đẳng sau tất cả việc này lại là Diệp Hiểu Khê.
Kịch hay đã diễn đến bước này rồi, Diệp Hiểu Khê tất nhiên sẽ không đế Uyển Dư thoát thân được.
Diệp Hiểu Khê trưng ra bộ dạng vô cùng tội lỗi, cô ta ngẩng mặt lên nhìn Tôn Thanh Thanh: "Nhà sản xuất Tôn, A Uyển hôm nay lại ở đoàn phim làm ra chuyện thế này tôi thật sự rất xin lỗi, vì sự an toàn của toàn bộ người trong đoàn phim, tôi nghĩ, sau này Uyển Dư đừng đến đây nữa."
"Cô yên tâm, tổn thất mà A Uyển gây ra cho đoàn phim, tôi cũng không thể không quản, cũng mong mọi người đừng truy cứu trách nhiệm pháp lý với Uyển Dư"
"Chuyện này ..."

Tôn Thanh Thanh khó xử nhìn Uyển Dư, từ đáy lòng cô ấy vốn ngưỡng mộ Uyển Dư, cô ấy không tin rằng Uyển Dư lại làm ra loại chuyện như thế này, nhưng bây giờ chứng cứ đang ở ngay trước mặt, cô ấy cũng không cách nào mà mù quáng đi bảo vệ Uyển Dư được.
Uyển Dư đâm kín các huyệt đạo của Dương Tuyết để ngăn chất độc lan ra, làm xong tất cả những việc này, Uyển Dư liên nhàn nhã đứng dậy, quay mặt lại nhìn Diệp Hiểu Khê cười: "Diệp Hiểu Khê, cô còn thực sự thay tôi nghĩ nha, tôi có phải nên biết ơn vì mình có một người chị tốt như cô không đây?"
"A Uyển, đừng gây chuyện nữa, hôm nay em suyt chút nữa đã gây ra chết người rồi, cho dù em không thích Dương Tuyết cũng không nên lấy tính mạng người khác ra làm trò đùa được đâu!"
Diệp Hiểu Khê thực sự giống như ở địa vị của một người chị tốt vậy, cô ta dùng ngữ khí nghiêm túc nói với Uyển Dư.
Dừng lại một lúc, Diệp Hiểu Khê tiếp tục nói với Uyển Dư: "A Uyển, xin lỗi Dương Tuyết đi!"
Nghe lời nói của Diệp Hiểu Khê, Dương Tuyết cũng nhanh chóng lấy hết hơi nói: "Uyển Dư, xin lỗi tôi ngay! Chuyện hôm nay cô muốn giết tôi, xem như nể mặt Hiểu Khê tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm pháp lý với cô nữa, nhưng cô bắt buộc phải cút ra khỏi đoàn phim!"
"Không được! Chỉ là xin lỗi đối mặt như thế này thì quá dễ dàng cho cô ta rồi!"
Trịnh Y kiêu ngạo nhìn Uyển Dư: "Uyển Dư, cô bắt buộc phải quay một đoạn video, đối mặt với tất cả dân mạng thừa nhận hành vi ghê tởm của chính mình, xin lỗi Dương Tuyết, trả lại công đạo cho Tiểu Tuyết!"
Cô ta liền quay camera điện thoại hướng vào Uyển Dư: "Uyển Dư, cô bây giờ có thể thú nhận hành vi xấu xa của mình rồi!"
Trịnh Y vừa rồi đã chụp ảnh và quay video cảnh Dương Tuyết bị rắn bạc cắn rồi đăng lên weibo của cô ta.
Mặc dù weibo của cô ta chỉ có vài chục vạn người hâm mộ, nhưng đoạn video Dương Tuyết bị rắn cắn vẫn thu hút không ít sự khuấy động trên mạng xã hội.
Trong thời đại mạng xã hội này, mạng xã hội có thể đưa một người lên bầu trời cũng có thể hủy hoại hoàn toàn một người.
Trải qua sự việc náo loạn ở bệnh viện lần trước, Uyển Dư đã có được một làn sóng hâm mộ, nhưng đối với việc thả rắn cắn người lần này lại quá tồi tệ, khiến hình tượng của Uyển Dư ngay lập tức sụp đổ.
Uyển Dư không phải nghệ sĩ nên cô cũng không hề quan tâm đến hình ảnh của mình trước mặt công chúng, nhưng Uyển Dư cô lại rất cân mặt mũi, cô không hề muốn người khác chỉ chỉ trỏ trỏ vào hai đứa nhỏ, nói đây chính là người phụ nữ có con ác độc thả rắn độc cắn người khác!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.