"Uyển Dư, cô có biết với tội danh của tôi một khi bị cảnh sát bắt sẽ có kết cục như thế nào không?"
Tần Chí Minh cười lạnh: "Trong tay tôi nắm giữ vài mạng người, nếu như tôi bị bắt, mức án nhẹ nhất là tù chung thân."
"Đương nhiên, khả năng lớn nhất chính là tử hình."
"Uyển Dư, cho dù tôi có như thế nào đi nữa, nếu đã là chết, không bằng khi chết tôi sẽ mang cô theo cùng!"
Nhìn thấy ánh mắt hận thù của Tần Chí Minh từ kính chiếu hậu, thân thể Uyển Dư bất giác run lên.
Tần Chí Minh không phải đang nói đùa với cô chứ, anh ta thật sự là đang muốn giết cô! Không! Cô không thể chết! Hai đứa nhỏ vẫn còn nhỏ như vậy, Diệp Thanh Viên còn chưa tỉnh lại, nếu như cô chết rồi thì bọn họ phải làm sao! Con có mẹ như báu vật, con không có mẹ như ngọn cỏ...
Làm sao cô có thể để hai đứa nhỏ trở thành những đứa trẻ không có mẹt "Tần Chí Minh, dừng tay! Tôi muốn xuống xe"
Tần Chí Minh phóng chiếc xe thể thao nhanh như gió, Uyển Dư thử nói anh ta dừng xe thể thao lại, nhưng anh ta lại ôm ước vọng muốn chết cùng cô, anh ta vốn dĩ không muốn dừng.
Uyển Dư hít một hơi thật sâu, cô không ngừng tự nhủ bản thân không nên hỗn loạn, không nên hỗn loạn.
Cô cố gắng nhớ lại biển số xe của Tần Chí Minh, nhấc điện thoại lên định gọi cảnh sát.
Thành thật mà nói, trong tình huống này, khả năng cảnh sát đuổi kịp xe của Tần Chí Minh để giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/352973/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.