Chiến Mẫn Quân nhịn không được nhướng mi nói: "Giang Nhị, Lục Cửu đã ra tay lưu tình với anh rồi."
"Chiến Thập, anh thiên vị!"
Giang Tuấn Thành tức giận: "Lục Cửu đánh tôi thảm như vậy, anh còn nói anh ta nhân từ với tôi, có phải anh ta đánh tôi đến chết mới không tính là nhân từ không? "Giang Nhị, nếu như anh sau khi say xỉn rồi vác về một người, là người phụ nữ của tôi thì bây giờ, anh đã bị tôi đánh chết rồi"
Chiến Mẫn Quân lạnh lùng lên tiếng.
"Nhưng A Uyển tiểu tiên nữ của tôi vốn dĩ không phải là người phụ nữ của Lục Cửu!"
Giang Tuấn Thành dừng lại, rồi nói: "Còn Quý Ngôn nữa, anh ta dựa vào cái gì mà gọi A Uyển tiểu tiên nữ là Cửu tẩu!"
"Uyển Dư chính là Cửu tấu."
"Hả?"
Giang Tuấn Thành giật mình: "Ý của anh là? "Ý trên mặt chữ."
Chiến Mẫn Quân liếc nhìn Giang Tuấn Thành giống như bị thiểu năng, "Giang Nhị, anh nên mừng vì tối nay không bị Lục Cửu đánh chết."
Nói xong, Chiến Mẫn Quân trực tiếp bước ra ngoài hộp đêm.
Nhìn thấy ánh đèn rực rỡ trong đại sảnh Lam Điều, ánh mắt của Chiến Mẫn Quân có một chút thẫn thờ.
Nếu như Tô Trà Trà ngủ với người đàn ông khác, chỉ e anh ta sẽ khiến cho người đàn ông đó thành tàn phế mất.
Giang Tuấn Thành cứng ngắc ngôi ở trên ghế sô pha, anh ta vẫn chưa định thần lại được từ Cửu tẩu đó..
Nếu là lời này là của Quý Ngôn nói, anh ta vẫn có thể coi Quý Ngôn đang nói đùa, nhưng Chiến Thập trước giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/352952/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.