"Uyển Dư, đừng có mà ngụy biện ! Đúng rồi, cô ta chính là thẹn quá hóa giận!" Triệu Na dừng lại, sau đó nói với mọi người: "Mọi người nhất định phải tin tôi, Uyển Dư, cô ta không phải là loại người tốt lành gì, cô ta từ lúc còn nhỏ đã biết đi câu dẫn đàn ông, Cô ta... "Loại người gì đây trời, vừa nãy hãm hại người ta là kẻ trộm, bây giờ lại nói đời tư người khác hỗn loạn, lần hãm hại này cũng quá vụng về rồi" "Đúng vậy, loại hành vi này thật là ghê tởm, suốt ngày chỉ biết hãm hại người khác, không sợ bị báo ứng sao!" "Loại người này sao lại còn mặt mũi đến buổi tiệc tối của chúng ta chứ? Bảo vệ nên đem loại người này tống ra ngoài mới phải!" Triệu Na trợn tròn mắt, cô ta không dám tin mà nhìn mọi người xung quanh, rõ ràng là muốn biến Uyển Dư thành chuột qua đường, thế nào lại thành mọi người muốn đuổi cô ta ra ngoài chứ? Triệu Na không cam tâm trừng mắt nhìn Uyển Dư, nhưng cô ta biết sẽ không còn ai đứng về phía mình, cô ta cũng không làm loạn nữa, tức giận nghiến răng chạy tới chỗ Diệp Hiểu Khê để bàn biện pháp đối phó. Trò hề cuối cùng cũng kết thúc, Uyển Dư cuối cùng cũng tìm được bình yên, cô ngồi ở một góc và lặng lẽ đợi buổi đấu giá bắt đầu. Hi vọng đêm nay sẽ không còn trò hê nào xảy ra nữa. Diệp Hiểu Khê vốn tưởng rằng Dương Tuyết với Triệu Na có thể cùng nhau dạy cho Uyển Dư một bài học nhớ đời, không ngờ đến cuối cùng không những không đuổi được Uyển Dư mà còn giúp cho Uyển Dư gây dựng được ấn tượng tốt, biến cô thành hình mẫu lý tưởng, " nữ thần" trong lòng mọi người có mặt ở buổi tiệc hôm nay. Diệp Hiểu Khê nắm chặt tay, đầu ngón tay thon dài đâm vào da thịt mềm mại trong lòng bàn tay giống như hận ý của cô ta đối với Uyển Dư, máu chảy nhỏ giọt. Tuy nhiên, cô ta trước nay luôn rất thông minh, chuyện dạy dỗ Uyển Dư cô ta sẽ không tự tay hành động. Điều cô ta thích nhất chính là mượn dao giết người, ngôi một chỗ ngư ông đắc lợi, đã đánh không được hồ ly còn làm bất lợi đến mình, loại chuyện này không bao giờ xảy ra với cô ta. "Con khốn Uyển Dư kia thật không biết xấu hổ, tức chết tôi rồi!" Triệu Na vặn vẹo ngôi đối diện Diệp Hiểu Khê tức giận nói. Dương Tuyết từ trong phòng vệ sinh đi ra, sắc mặt cũng đầy oán hận: "Tôi sẽ không bỏ qua như thế này cho cô ta, tôi nhất định sẽ dạy dỗ cô ta!" "Đúng vậy, chúng ta nhất định phải dạy dỗ Uyển Dư, cho cô ta một bài học nhớ đời dám đắc tội chúng ta, tốt nhất là hủy hoại thanh danh của cô ta!" Triệu Na uống cạn ly rượu đỏ trước mặt, cô ta nắm chặt cái ly trong tay, giống như đang xem cái ly chính là Uyển Dư. "Muốn hủy hoại thanh danh của Uyển Dư rất dễ dàng." Diệp Hiểu Khê chậm rãi uống một ngụm rượu, uyển chuyển đẹp như tranh vẽ. "Hiểu Khê, tôi biết là cô sẽ có cách mà!" Triệu Na sốt sắng hỏi: "Hiểu Khê, cô mau nói xem, chúng ta phải làm sao mới có thể hoàn toàn hủy hoại thanh danh Uyển Dư?!" "Vừa rồi tôi nghe Trịnh Y nói Ngô Hiểu Minh say rượu rồi, đang ở phòng khách trên lầu nghỉ ngơi." Diệp Hiểu Khê từ xa nhìn Uyển Dư đang ngồi trong góc, ánh mắt thâm thúy giống như rắn độc, muốn nuốt chứng Uyển Dư. "Ngô Hiểu Minh?!" Dương Tuyết nghĩ đến điều gì đó, nhanh mồm nói "Người cô đang nói là Ngô Hiểu Minh, kẻ ăn hại của tập đoàn Ngô thị sao?!" Nhìn thấy Diệp Hiểu Khê khẽ gật đầu, Dương Tuyết cùng Triệu Na đột nhiên phá lên cười. Ngô thiếu gia - Ngô Hiểu Minh của tập đoàn Ngô thị, bọn họ không ai là chưa nghe nói về anh ta, anh ta có đôi tai to và khuôn mặt béo núng mỡ, theo như đánh giá của tất cả mọi người nếu nhìn anh ta lần đầu tuyệt đối sẽ không muốn nhìn lần thứ hai. Nhưng anh ta tuy trông có vẻ ghê gớm thế mà lại đặc biệt thích chơi phụ nữ, hơn nữa chơi rất điên cuồng, có mấy lần chơi đến suýt chút nữa mất mạng, cuối cùng đều được ông già anh ta dùng tiên làm lắng xuống. Nếu đưa Uyển Dư cho Ngô Hiểu Minh ... Uyển Dư, kiếp này chỉ có thể sống như rác rưởi, không ngóc đầu lên nổi! "Vừa rồi Trịnh Y đã tìm cách để Ngô Hiểu Minh uống thuốc." Diệp Hiểu Khê hạ giọng, không nhanh không chậm nói: "Anh ta đã cắn câu rồi, thuốc mà Trịnh Y đưa cho anh ta lại là loại thuốc mạnh nhất , người phụ nữ nào đêm nay nếu may mắn vào phòng anh ta, dù không chất thì cũng tàn! " Triệu Na vội vàng hỏi Diệp Hiểu Khê: "Loại thuốc đó bây giờ còn không? Hay là chúng ta nghĩ cách khiến Uyển Dư uống, rồi đem chuyện cô ta tới phòng Ngô Hiểu Minh cho báo chí biết, như vậy Diệp Uyển Dư sẽ......
" "Ừ." Diệp Hiểu Khê nhét một viên thuốc vào tay Triệu Na không chút lưu tình, cố ý nói: "Kiểm soát liều lượng đi, loại thuốc này quá mạnh, nếu uống hết sẽ chết người đó! "Hiểu Khê, cô đừng lo, tôi trong lòng có tính toán." Triệu Na tuy nói như vậy, nhưng trong nháy mắt đã đem thuốc này bỏ vào ly nước ép xoài rồi kêu người phục vụ mang cho Uyển Dư. Xung quanh đều có người tới lui, tình hình bên chỗ Uyển Dư, Triệu Na bọn họ không cách nào nhìn rõ, nhưng bọn họ đại khái đã nhìn thấy người phục vụ đưa nước xoài đến trước mặt Uyển Dư, Uyển Dư câm lấy ly ép xoài, từng ngụm từng ngụm nhỏ uống sạch. Đêm nay Uyển Dư rất khát, sau khi uống nước trái cây, cổ họng cô vẫn còn bỏng rát. Cô đứng dậy, vừa định lấy thêm một ly nước trái cây, thì có một người phụ nữ chạy tới không cẩn thận mà đụng vào người cô, ly rượu đỏ lớn trong tay cô ta đổ mạnh vào ngực Uyển Dư. Người phụ nữ đó liếc nhìn ngực Uyển Dư, cười nham hiểm rồi vụt vào sàn nhảy bên cạnh như một bóng ma. Màn kịch hay bắt đầu rồi, tối nay, danh tiếng của Uyển Dư sẽ thối rửa mục nát khắp Hải Thành! Hôm nay, Uyển Dư mặc một bộ dạ hội màu trắng , bị đổ rượu đỏ lên rất dễ dàng bị thấy rõ nội y bên trong, Uyển Dư che ngực, vừa định đi vào phòng vệ sinh xử lý một chút thì một cô phục vụ trẻ tuổi bước tới. "Cô Diệp, bên chúng tôi trên lâu có một chiếc váy dự phòng, cô có thể lên thay bộ đồ đó!" "Được, cảm ơn cô." Uyển Dư liếc nhìn bộ váy trên người mình, vết rượu lộ ra rất rõ ràng, cho dù là đi vệ sinh xử lý thì trước ngực cô cũng ướt sũng, rất dễ dàng bị nhìn thấu, cô còn phải đợi cuộc đấu giá bắt đầu, vậy nên đành đi thay bộ đồ khác . Uyển Dư hỏi số phòng có bộ váy dự phòng, rôi ôm ngực bước nhanh lên lầu. Triệu Na vừa hỏi Trịnh Y, Trịnh Y cũng thực sự quá thâm, vừa rồi cô ta vậy mà đã hạ Ngô Hiểu Minh tới hai viên thuốc. Một viên đã muốn ăn chết người rồi, đây Ngô Hiểu Minh còn uống hai viên thuốc, còn không biết sẽ "chiếu cố" Uyển Dư mấy đêm đây! Dự tính đợi thuốc ngấm hẳn vào người, Ngô Hiểu Minh với Uyển Dư sẽ đều phải điên loạn! Kế hoạch diễn ra vô cùng suôn sẻ, chắc chắn sẽ không thể nào thất bại, nhưng Triệu Na vẫn muốn đích thân xác nhận rằng Uyển Dư đã vào phòng của Ngô Hiểu Minh. Vì vậy, khi nhìn thấy Uyển Dư lên lâu, Triệu Na cũng bí mật theo dõi. Trên lầu yên tĩnh đến đến kỳ quái, Uyển Dư đột nhiên nghe thấy phía sau có tiếng bước chân, không khỏi quay đầu nhìn lại. Bị Uyển Dư nắm thóp, Triệu Na cũng không hoảng sợ mà túm lấy váy gấu váy của mình nói: "Thế nào, cô được phép lên lâu thay quần áo, còn tôi không thể lên thay áo quần sao?" Đối với loại người như Triệu Na, Uyển Dư cảm thấy nói thêm một lời với cô ta đều rất lãng phí, cô khẽ liếc Triệu Na một cái rồi đi về phòng cuối hành lang. Cửa phòng không đóng, Uyển Dư vươn tay nhẹ nhàng mở cửa, chân cô chưa kịp bước vào thì một bàn tay to béo đã nắm lấy cổ tay cô, thô bạo kéo cô vào phòng. Triệu Na muốn Uyển Dư sớm chết sớm đầu thai, đương nhiên sẽ không buông qua cơ hội tốt như vậy. Cô ta gần như dùng hết sức mà đẩy Uyển Dư về phía trước... Diệp Hiểu Khê nhàn nhã nhấp ngụm rượu đỏ, thấy Linda đến gân, cô nhẹ giọng hỏi: "Thông báo cho phóng viên hết rồi?" "vâng ." Linda ngôi bên cạnh Diệp Hiểu Khê: "Hiểu Khê, cô yên tâm, tôi vừa nhìn thấy Uyển Dư đã lên lầu, sợ rằng bây giờ, Ngô Hiểu Minh đã khiến cô ta...hehe" Sau khi nghe những lời nói của Linda, Diệp Hiểu Khê không khỏi bật cười đắc ý. Ngô Hiểu Minh vốn đã vũ phu, lại uống phải loại thuốc đó, Uyển Dư đêm nay không còn cách nào sống sót rồi. Diệp Hiểu Khê cúi đầu nhìn đông hồ, đã hơn nửa giờ kể từ khi Uyển Dư lên lầu, lúc này đây chắc chắn Uyển Dư và Ngô Hiểu Minh đang quần nhau kịch liệt. Vốn dĩ cô ta bây giờ muốn để phóng viên chụp được hình ảnh xấu xí của Uyển Dư, nhưng sau khi nghĩ lại, cô ta vẫn quyết định đợi. Đợi đến khi phóng viên qua đây thì Uyển Dư liên có thể tìm người giúp đỡ rồi, như thế Ngô Hiểu Minh cũng không cách nào tiếp tục hành hạ cô nữa. Tốt hơn hết nên để Uyển Dư bị dày vò nhiều hơn chút, sau đó phá hủy thanh danh của cô! Lúc Diệp Hiểu Khê đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, Linda đột nhiên đánh nhẹ cô ta một cái: "Hiểu Khê, Lục thiếu đến rồi." Diệp Hiểu Khê quay mặt lại, quả nhiên nhìn thấy Lục Minh Thành đang chầm chậm bước vào đại sảnh. Hôm nay Lục Minh Thành mặc một bộ đồ đen được thủ công hoàn toàn, trên người anh không có trang sức gì nhiêu, nhưng anh lại quá tuyệt rồi, khuôn mặt này quá đẹp, cho dù anh đứng ở đâu cũng ngay lập tức trở thành tâm điểm nổi bật. Nhìn thấy Lục Minh Thành, Diệp Hiểu Khê vội vàng đứng dậy , cố gắng sửa soạn bản thân để có phong thái tốt nhất.
Cô ta nhẹ nhàng nhấp thêm một ngụm rượu vang đỏ, trang điểm một chút rôi mới bước đến chỗ Lục Minh Thành. "Minh Thành..." Giọng nói của Diệp Hiểu Khê vừa nhẹ nhàng vừa mềm mại giống như dòng suối chảy nhẹ nhàng lướt qua. Lục Minh Thành vừa hay cũng có chuyện muốn hỏi Diệp Hiểu Khê, anh nắm lấy cổ tay Diệp Hiểu Khê bước nhanh đến hành lang bên cạnh. Nhìn hành lang mờ mịt trước mặt, lông ngực Diệp Hiểu Khê liên trở nên hồi hộp vui vẻ. Trên thực tế, ở trong thâm cung của giới thượng lưu còn lâu mới sạch sẽ như bề ngoài. Buổi tiệc như thế này, phổ biến nhất, chính là để diễn nhiều vở kịch khác nhau. Không ít vị tiểu thư đang cố gắng lợi dụng những buổi tiệc như thế này để một bước bay lên cành cao trở thành phượng hoàng, hơn hết kiểu hành động vừa sáng vừa tối vừa chính đáng vừa không ra gì này chính là tiên đề tốt nhất cho sự phát triển của những bông hoa xinh đẹp đó trên giường. Trên đường đi đến cuối hành lang, Diệp Hiểu Khê nghe không ít tiếng xì xào của mọi người, cô ta dùng ngón chân suy nghĩ, cũng có thể đoán trong bóng tối này, sẽ diễn ra cảnh tượng nảy lửa như thế nào. Lục Minh Thành đưa cô ta đến một nơi như vậy, anh không lẽ cũng muốn làm chuyện đó với cô sao? Bình thường Lục Minh Thành nhìn trông lạnh lùng như vậy, không ngờ đến anh lại thích thế này nha. Nếu anh thích làm chuyện đó ở một nơi như này, vậy sau này cô ta mỗi ngày đều cùng anh tới đây. Nhìn thấy bước chân của Lục Minh Thành dừng bước, Diệp Hiểu Khê cười càng thêm ngượng ngùng, cô ta vươn đôi tay mảnh mai để lên vai Lục Minh Thành: " Minh Thành, hóa ra anh thích nơi này." "Minh Thành, chỉ cần anh thích nơi này thì em cũng thích, anh yên tâm, tối nay em nhất định sẽ làm bất cứ điều gì anh muốn." Diệp Hiểu Khê đưa mắt quan sát thật kỹ khu vực xung quanh, tuy ở đây khuất nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ có người lui tới. Cô ta lại là người của công chúng, nếu như cùng với Lục Minh Thành phát sinh quan hệ ở đây rất dễ dàng bị chụp lén, có điều, nếu đối tượng là Lục Minh Thành, cho dù có bị chụp lép cô ra cũng sẵn lòng làm nha. Nghĩ đến đây, Diệp Hiểu Khê kiễng chân lên, đôi môi ửng hồng của cô ta từng chút dán lên môi Lục Minh Thành: "Minh Thành, em sẽ chăm sóc anh thật tốt." Diệp Hiểu Khê xúc động nhắm mắt lại, nhưng môi cô ta còn chưa chạm vào môi Lục Minh Thành, cô ta liên cảm thấy cổ đau nhói, mở mắt ra thì thấy bàn tay to lớn của Lục Minh Thành đang bóp mạnh vào cổ cô ta. Diệp Hiểu Khê không dám tim nhìn Lục Minh Thành: "Minh Thành, anh đang làm gì vậy?!" "Nói! Người phụ nữ đã cứu tôi năm năm trước rốt cuộc là ai?!" Đôi mắt lạnh lùng của Lục Minh Thành như hồ băng, gần như có thể đóng băng Diệp Hiểu Khê trong tức khắc. Lông ngực Diệp Hiểu Khê đột nhiên nhảy loạn xạ, Lục Minh Thành sao lại đột ngột hỏi vấn đề này? Chẳng lẽ anh đã biết người phụ nữ năm năm trước thực sự là Uyển Dư, còn Diệp Gia Bảo và Diệp Uyển Nghi là con của anh sao? ! Gần như ngay lập tức, Diệp Hiểu Khê phủ nhận suy nghĩ trong lòng, nếu như Lục Minh Thành đã phát hiện ra mọi chuyện thì anh đã không đến hỏi cô những câu hỏi như vậy. Diệp Hiểu Khê đè nén nỗi lo lắng trong lòng, uất ức nói: 'Minh Thành, người cứu anh vào năm năm trước là em! Em không hiểu sao anh lại đột nhiên hỏi em một câu như vậy!" "Diệp Hiểu Khê, đừng giả bộ nữa, năm năm trước vào đêm đó cô xảy thai ở bệnh viện!" Sắc mặt Lục Minh Thành tối sầm lại. Nếu như anh muốn biết người phụ nữ đó là ai, anh chỉ có thể cạy miệng Diệp Hiểu Khê.! Sau khi nghe những lời của Lục Minh Thành, sắc mặt của Diệp Hiểu Khê thay đổi rõ rệt, Lục Minh Thành vậy mà đã điều tra ra được chuyện cô ta bị tai nạn sảy thai vào đêm đó rồi sao! "Diệp Hiểu Khê, tôi chỉ cho cô thêm một cơ hội nữa để nói, người phụ nữ đêm đó rốt cuộc là ai?" Dừng lại chút, Lục Minh Thành nói thêm một điều mà anh thậm chí không nghĩ là có thể: "Người phụ nữ đêm đó, là Uyển Dư phải không ?! " "Không! Người phụ nữ đêm hôm đó không phải Uyển Dư!" Diệp Hiểu Khê không thèm nghĩ mà lớn tiếng phủ nhận. Trước ánh mắt lạnh lùng của Lục Minh Thành, lông ngực cô ta đập loạn xạ, cô ta nghiến răng ken két vẫn cứng đầu nói: " Minh Thành, em không có lừa anh, người phụ nữ năm năm trước thật sự là emt "Tối đêm đó em đúng thật là đã sảy thai, nhưng ca phẫu thuật sẩy thai được thực hiện rất nhanh chóng. Em làm phẫu thuật xong thì đến khách sạn rồi tình cờ gặp được anh. Anh không thể biết được anh lúc đó đáng sợ thế nào, anh vừa nhìn thấy em liền đè em xuống dưới thân, anh còn làm em... Diệp Hiểu Khê rũ mi mắt xuống, lộ ra dáng vẻ hoảng sợ: "Em lúc đó thực sự rất sợ hãi, em vừa mới sảy thai, bác sĩ đã căn dặn trong vòng một tháng không được làm chuyện nam nữ.Em thực sự sợ để lại di chứng, em vùng vẫy, kêu cứu, nhưng anh vẫn không đồng ý bỏ qua."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]