Vẻ kinh ngạc trong mắt Chiến Mẫn Quân càng nặng nề hơn, anh ta vừa định tiếp tục hỏi cho rõ ràng thì Diệp Gia Bảo đã ngẩng mặt lên. “Bố... khụ khụ, Chiến thiếu thật xin lỗi, dì Trà Trà không phải là mẹ của cháu, chúng cháu chỉ là không thể nhìn nổi cái gì xấu xa kia bắt nạt dì Trà Trà mới cố ý gọi chú là bố, để chọc tức dì xấu xa kia..”.
Sau khi nói xong, Diệp Gia Bảo nhanh chóng cúi mặt thú nhận lỗi lầm của mình với Uyển Dư và Tô Trà Trà:
"Mẹ , dì Trà Trà, con không phải cố ý khiến hai người lo lắng đâu, hai người đừng có tức giận nữa có được không?" “Mẹ, dì Trà Trà, Bối Bối cũng không cố ý làm hai người lo lắng, hai người đừng có giận Bối Bối mà, Bối Bối sẽ rất đau lòng!” Diệp Uyển Nghi cũng đáng thương nói.
“Bảo bối, các con không sao là tốt, không sao là tốt rồi!”
Tô Trà Trà ôm cứng lấy Diệp Gia Bảo và Diệp Uyển Nghi, đứa con của cô sẽ không bao giờ trở lại nữa, cô thực lòng xem hai đứa nhỏ như con ruột của mình, bọn nhỏ là mạng sống của cô, nếu như bọn nhỏ thực sự có chuyện gì thì trong cuộc đời này của cô sẽ mãi mãi không có ánh sáng nữa. “Me..." Diệp Gia Bảo cùng Diệp Uyển Nghi đáng thương nhìn Uyển Dư, bọn nhỏ hy vọng Uyển Dư cũng đừng giận bọn nhỏ.
Uyển Dư hiểu rằng hai đứa nhỏ chỉ đang nghĩ cho Tô Trà Trà, nhưng bọn nhỏ lại quá tự đề cao chính mình, điều này rất dễ dàng khiến bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/352936/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.