Quên đi, trước tiên anh và A Uyển tiểu tiên nữ cứ tương tư trong mộng là được rồi, chờ đến khi Lục cửu không chú ý tới, anh lại tiếp tục đục tường, khoét nhà sau.
Giang Tuấn Thành cười khan một tiếng: "Lục Cửu, tôi chợt nhớ đến, gần đây tôi có chút bận, mấy chuyện đó, hay là thôi đi"
"Nếu không muốn gặp nhau, vậy thì...cút!"
Nói xong lời này, Lục Minh Thành trực tiếp lạnh lùng cúp điện thoại.
Anh lần nữa buông mí mắt, không tự chủ được siết chặt tay nhỏ của Uyển Dư.
Maasy ngày anh không về, đám muỗi sao lại dám càn rỡ đến mức này! Uyển Dư là người phụ nữ của anh, ai cũng đừng hòng mơ đến được! Uyển Dư có chút mơ hồ, thiếu chút nữa đã ngủ mất.
Thế nhưng, từ "cút"cuối cùng có Lục Minh Thành lại đánh thức cô.
Uyển Dư mông lung mở mắt ra, cô cực kỳ oan ức mà nhìn Lục Minh Thành.
Cậu trẻ trong mộng này, một chút cũng không ôn nhu, vừa ghét bỏ cô, vừa đánh cô, bây giờ lại còn kêu cô cút.
Sau khi nghe tin Lục Minh Thành qua đời, Uyển Dư đã mạnh mẽ chịu đựng nhiều ngày như vậy, vốn dĩ cô đã rất cận kê tan vỡ, vậy nên một tiếng "cút"này, hoàn toàn khiến cô triệt để bạo phát.
Nước mắt của Uyển Dư lập tức như thác đổ mà rơi xuống.
Cô duỗi đôi tay nhỏ, dùng sức nện lên lồng ngực Lục Minh Thành.
"Cậu trẻ, sau đó không phải anh không muốn xuất hiện bên trong giấc mơ của em nữa sao? Được, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176650/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.