Thân thể Uyển Dư loạng chà loạng choạng, nếu không có Hàn Tịnh đúng lúc đỡ lấy cô thì chắc cô đã ngã trên đất được mấy lần.
Uyển Dư cho rằng sau khi rời khỏi Lam Điều, cô cuối cùng cũng có thể có lại được chút yên tĩnh.
Thế nhưng không ngờ, ở bên ngoài Lam Điều là một đám người vọt đến bao vây cô, máy ảnh và máy quay trong tay bọn họ giống như phát điên.
"Cô Uyển Dư, em gái nhỏ của Diệp Hiểu Khê.
Cho hỏi, cô đã từng sinh con cho một vị làm nghề chăn bò.
Xin hỏi, cha của đứa con đó đúng là vị ấy sao?"
"Uyển Dư, xin hỏi, cô cùng người chăn bò kia còn giữ liên lạc hay không? Anh ta có quen biết với đứa nhỏ hay không?"
Uyển Dư lạnh lùng quét mắt nhìn kĩ đám người kia.
Cô cảm thấy, bọn phóng viên này hoàn toàn bất lương.
Bọn họ vậy mà lại nhắm tới đám nhỏ và ba của tụi nó để viết báo.
Cô cũng không phải người nổi tiếng gì, đào lấy đời tư của cô là một việc cực kì vô nghĩa.
Thế nhưng, những phóng viên này hỏi toàn là những vấn đề sắc bén.
Cô có cảm giác, bọn họ được người đứng sau chỉ điểm.
Diệp Hiểu Khê hiện tại tự thân còn lo không xong, chắc chắn là không rảnh mà đi tìm đám phóng viên này đến vây cô.
Vậy, ai lại làm trò tẻ nhạt ấy? "Cô Diệp, phiền cô nói ra câu trả lời đi.
Xin hỏi, ba của một đôi long phụng kia làm việc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176646/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.