Vết thương trên lưng bị ma sát vào ghế, vô cùng đau.
Mà bị Chiến Mẫn Quân chơi đùa lại càng đau hơn.
Thế nhưng những nỗi đau này, sao có thể sánh bằng nỗi đau trong lòng cô.
Tô Trà Trà biết rõ, cửa kính này có thể nhìn từ trong ra ngoài rất rõ ràng, thế nhưng từ ngoài vô trong thì không thấy gì.
Nhưng dù vậy, ở trên đường lớn mà bị Chiến Mẫn Quân dẫn vặt đến mức này, cô vẫn có loại cảm giác, dáng vẻ chật vật của mình hoàn toàn bị phơi bày ra ánh sáng, để mặt cho người khác dòm ngó.
Thể nhưng, mặc kệ cô có cố gắng muốn thoát khỏi Chiến Mẫn Quân thế nào, thì giờ phút này, đều không có tác dụng.
Sau khi Chiến Mẫn Quân tận hứng mới buông tha cho Tô Trà Trà.
Trên người Tô Trà Trà đã không còn bao nhiêu sức lực, thế nhưng sống lưng cô vẫn kiêu ngạo ưỡn lên, thẳng tắp.
Cô nhìn Chiến Mẫn Quân, trào phúng cười cợt: "A, Chiến Mẫn Quân, ngoại trừ việc dùng bạo lực với phụ nữ, anh còn có thể làm gì? Coi như tôi cầu xin anh, sau này, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.
Thật sự rất buồn nôn, anh có hiểu không?"
Nói xong, Tô Trà Trà nhặt tất cả quần áo của mình, động tác cứng đờ mặc lại vào thân thể.
Nghe thấy lời này của Tô Trà Trà, Chiến Mẫn Quân lại muốn phát rồ.
Anh ta đang muốn bóp chặt cổ cô, thế nhưng lại đột nhiên chú ý đến việc, lòng bàn tay của anh †a dính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176613/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.