Chương trước
Chương sau
Đại não Trịnh Di nhanh chóng xoay chuyển: "Uyển Dư, vân tay cũng không nói lên vấn đề gì! Ai biết được khi cô phá túi xách có mang găng tay hay không! Uyển Dư, đừng có tiếp tục ngụy biện nữa, đã làm sai rồi thì nên bồi thường đi! Chúng tôi ở đây đều hi vọng cô sẽ bồi thường tổn thất cho cửa hàng."

"Mọi người đợi một chút!"

Trịnh Di vừa nói dứt lời, Diệp Hiểu Khê đã chen qua đoàn người coi xem, đi đến trước mặt của Chu Hồng.

Vẻ mặt cô ta đầy áy náy, nhìn Chu Hồng: "Quản lý Chu, thật sự xin lỗi.Là do em gái Uyển Dư của tôi phá túi trong cửa hàng của cô sao? Bao nhiêu tiền? Bây giờ tôi sẽ đền cho côi"

Trong sự cố lần trước, có không ít người đặt nghi vấn về tình chị em của Diệp Hiểu Khê và Uyển Dư.

Vì vậy, Diệp Hiểu Khê muốn mượn sự kiện lần này để tô điểm thêm cho hình tượng của chính mình, thuận chân dẫm Uyển Dư xuống đáy, đúng là nhất cử lượng tiện.

Sau khi nghe xong lời tốt đẹp của Diệp Hiểu Khê, Uyển Dư bị chọc đến mức nở nụ cười tươi rạng rỡ hơn bao giờ hết.

Đúng là người không biết xấu hổ nhất trên thế gian mà.

Cô cùng với Diệp Hiểu Khê đã một mất một còn, vậy mà Diệp Hiểu Khê lại còn mở miệng gọi hai tiếng chị em này! Thời điểm này là thời cơ cực tốt của Diệp Hiểu Khê, phụ tá của cô ta bắt đầu quay phim lại, chờ đến khi về nhà sẽ cắt nối, chỉnh sửa thành một đoạn phim thật hay ho đăng tải lên internet, khiến cho mọi người nhìn nhận Diệp Hiếu Khê là một người chị gái tốt đẹp đến mức nào! Diệp Hiểu Khê, người tốt quốc dân bất ngờ xuất hiện khiến cho hiện trường nhất thời như ong vỡ tổ.

"Chính là nữ hoàng điện ảnh Diệp Hiểu Khê! Đúng thật là nữ hoàng điện ảnh Diệp Hiểu Khê rồi! Cô ấy trông còn xinh đẹp hơn trên tivi nữa!"

"Nữ hoàng điện ảnh Diệp Hiểu Khê đối xử với chị em của cô ấy tốt thật! Nếu như tôi có một người chị gái tốt như cô ấy, nằm mơ cũng có thể cười đến tỉnh mất!"

"Chính xác, nhưng mà cô em gái này, thật sự là khiến người ta mất mặt, không ngờ lại cố ý phá hoại đồ trong cửa tiệm người ta, thật sự là không có đạo đức mài!"

"Đúng vậy, mất mặt quá! Nếu như tôi có đứa em gái thế này, sớm muộn gì cũng sẽ đập chết nó! Bồi thường tiên giúp hả? Nằm mơ đi!"

"Mong mọi người đừng tiếp tục chỉ trích em gái tôi nữa! Thân thể em ấy không thoải mái nên mới làm ra chuyện như vậy!"

Diệp Hiểu Khê nắm lấy tay của Uyển Dư, đẩy cô về phía sau, bảo vệ trước người cô: "Em ấy thực sự không cố ý đâu, mong rằng mọi người cho em ấy một cơ hội."

Bị Diệp Hiểu Khê siết tay như vậy khiến cho trong thâm tâm Uyển Dư có chút thụ sủng nhược kinh.



Cô dùng sức, tàn nhẫn rút tay khỏi tay Diệp Hiểu Khê.

Chuyện này vừa vặn đúng ý Diệp Hiểu Khê, thân thể cô ta nhanh chóng lảo đảo, nếu như Trịnh Di không đỡ lấy, cô ta rất có thể đã ngã trên mặt đất.

Trịnh Di lân nữa bày ra bộ dạng vô cùng đau đớn: "Chị có sao không, người ta không biết ơn chị, chị lại còn che chở cô ta làm gì?"

Đúng là do thân thể cô ta không thoải mái nên mới phá túi trong cửa hàng, thế nhưng nếu không vì chơi thuốc suốt ngày, vì sao mà thân thể lại không thoải mái chứ? Chơi thuốc? Nghe xong lời này của Trịnh Di, vẻ mặt của không ít người tại hiện trường đã bắt đầu biến sắc.

Uyển Dư không chỉ cố tình phá hủy túi ở trong cửa hàng, mà lại còn chơi ma túy sao? Nữ hoàng điện ảnh Diệp Hiểu Khê ưu tú như vậy, vì sao lại có một đứa em gái sa đọa đến mức này chứ? Biểu cảm của Uyển Dư đối với lời nói của Trịnh Di so với những quần chúng hóng chuyện này còn khiếp sợ hơn.

Chính bản thân Uyển Dư cô đây, sao lại không biết mình có chơi thuốc vậy? Cao Y Y lần nữa bày ra bộ dạng chỉ sợ thiên hạ không loạn, góp lời: "Đúng vậy, Uyển Dư chơi ma túy! Có lần cô ta lén lút chơi thuốc còn bị chúng tôi bắt gặp."

"Đừng nói nữa!"

Bộ dạng của Diệp Hiểu Khê giống như là lo lắng người khác biết chuyện Uyển Dư làm sẽ gièm pha: "Các người loan tin này ra ngoài, sau này em gái tôi làm sao sống được nữa?"

Khi Diệp Hiểu Khê nói ra lời này, hiển nhiên đã thừa nhận chuyện Uyển Dư chơi thuốc.

Dù sao, cô ta vẫn là chị gái của Uyển Dư, hơn nữa lại một mực bày ra bộ dạng một chị gái tốt trước mắt công chúng như vậy, mọi người ở hiện trường đều hoàn toàn tin tưởng cô ta.

Vừa nãy, khi Uyển Dư bị vụ oan là phá hoại túi xách trong cửa hàng, đã không ít người ở đây khinh thường nhân phẩm của cô.

Hiện tại, cô lại còn bị người ta nói là chơi thuốc, tất cả mọi người gần như đều nhận định cô là một cô gái không hê có nhân phẩm, đạo đức.

Uyển Dư cảm thấy hành vi của Diệp Hiểu Khê, Trịnh Di và cả Cao Y Y đều rất tẻ nhạt.

Hủy hoại thanh danh của cô, thú vị đến thế sao? Uyển Dư không muốn phản ứng lại đám người tẻ nhạt này, thế nhưng cô nhìn thấy trợ lý của Diệp Hiểu Khê đang quay video một cách cực kì chuyên nghiệp.

Có vẻ như Diệp Hiểu Khê cực kì mong muốn đoạn video này được đăng tải trên internet.



Hiện tại, tốc độ truyền bá trên mạng nhanh vô cùng, cô cũng không muốn mọi người nghĩ mình là một cô gái sa đọa, chơi thuốc.

Uyển Dư vừa định lên tiếng, đáp trả Diệp Hiểu Khê thì đột nhiên, Triệu Na không biết từ đâu, đang mang giày cao gót chạy vội về phía này.

Triệu Na liếc mắt nhìn Uyển Dư, không nhịn được mà kinh ngạc thốt ra tiếng: "Uyển Dư, không phải đang ở bệnh viện sao? Sao cô lại chạy ra ngoài này?"

"Bệnh viện? Chuyện gì liên quan đến bệnh viện vậy?"

Diệp Hiếu Khê theo bản năng hỏi ra tiếng.

"An An, cô còn không biết sao?"

Triệu Na vờ bày ra bộ dạng kinh ngạc, tiếp tục nói: "Mấy ngày trước, Uyển Dư và anh trai Ngô Hiểu Hùng của tôi phát sinh quan hệ, trên người cô ta bây giờ đang nhiễm bệnh, gân đây vẫn luôn điều trị ở bệnh viện mài! Vì vậy, vừa nãy tôi gặp cô ta trong trung tâm thương mại thì sợ đến ngây người."

Lại nói, hai người anh, Ngô Hiếu Minh và Ngô Hiểu Hùng của Triệu Na đều rất nổi tiếng ở Hải thành này.

Đặc biệt là, ở hiện trường không ít người biết Ngô Hiểu Hùng mắc thứ bệnh đặc biệt kia.

Xã hội hiện đại, người người đều bình đẳng, người mắc bệnh AIDS cũng không bị người ta kì thị, thế nhưng đa số mọi người vẫn nhìn nhận bọn họ bằng cặp mắt khác biệt so với người khác.

Không ngờ.

Triệu Na vừa dứt lời, không ít người ở hiện trường hít vào một ngụm khí lạnh, nhưng người đứng tương đối gân Uyển Dư để hóng chuyện còn không tự chủ được mà bước lùi về sau một bước.

Hiển nhiên là tất cả mọi người đều đã nhận định Uyển Dư mắc phải loại bệnh kia, vì vậy coi cô là thú dữ mà tránh xa.

"Triệu Na, cô nói đùa cái gì thế? Sao mà A Uyển có thể có quan hệ dính líu tới anh trai cô được?"

Diệp Hiểu Khê bày ra gương mặt khiếp sợ, cô ta liên tục dùng sức lắc đầu: "Không, tôi không tin là A Uyển sẽ phát sinh quan hệ cùng với Ngô Hiểu Hùng! Tôi càng không tin là em ấy mắc phải căn bệnh kia!"

"An An, tôi không lừa cô! Mấy ngày trước Uyển Dư chủ động tìm đến anh trai tôi, cô ta bảo là thiếu tiền.Cô ta tình nguyện theo anh trai tôi, còn làm sao được! Nhất định đều là vì tiền!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.