Anh ta không nói gì, chậm rãi ấn mở màn hình di động, mới vừa mở ra tấm hình máu me đầm đìa liền đập vào mắt anh ta.
Tay Chiến Mân Quân run một cái, di động trong tay suýt nữa rơi xuống đất.
Đúng, là chảy máu! Tấm hình này, cho Chiến Mẫn Quân cảm giác đầu tiên là máu chảy.
Một mảnh màu đỏ, khắp nơi đều là máu.
Anh ta thấy người Tô Trà Trà ngập tràn máu nằm trên mặt đất, nửa người dưới của cô, bị máu tươi nhuộm đỏ, giữa hai chân mơ hồ có máu thịt vương vãi.
Chiến Mẫn Quân không khống chế được, cổ tay đột nhiên run lên, điện thoại di động của Tô Trà Trà liên cứ thế tụt xuống.
Nghe thấy thanh âm điện thoại di động rơi xuống đất, Tô Trà Trà liền cười rực rỡ: "Chiến Mẫn Quân, anh nhớ ra rồi đúng không? Anh nói đi, đứa con của tôi chết thảm như vậy, tôi làm sao trả nó lại cho anh đây?"
"Tô Trà Trà..."
Môi Chiến Mẫn Quân không khống chế được mà run rẩy, sau khi gọi tên Tô Trà Trà thì im lặng không biết nói gì.
Chiến Mẫn Quân dùng sức bóp ngực mình, trong lòng chưa bao giờ cảm thấy hốt hoảng như vậy, anh ta không biết rốt cuộc là sai ở đâu, anh ta không hề sai người lấy đứa con trong người Tô Trà Trà ra, càng không có để cho người ta gửi nó cho cô, con của bọn họ, làm sao lại chết chứ! Ban đầu anh ta cũng không biết Tô Trà Trà mang thai mài Anh ta không phải câm thú, coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176530/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.