Cô ta có chút vui mừng vì bản thân đã nhìn thấu được bộ mặt thật của Diệp Hiểu Khê, nhưng cũng hối hận vì đã bị người ta lừa bịp đùa giỡn.
Lúc Dương Tuyết bị bảo vệ cưỡng ép đưa đến đồn cảnh sát, cô ta không nhịn được quay mặt sang nhìn Trịnh Y và Cao Y Y một cái.
Cô ta biết các cô gái đó rất động tâm với hứa hẹn của Diệp Hiểu Khê nói ra.
Các cô ấy bây giờ vẫn còn làm việc giúp Diệp Hiểu Khê.
Trịnh Y, Cao Y Y các cô cho là, Diệp Hiểu Khê có thể cho mình cái gì tốt ư? Trịnh Y, Cao Y Y, Diệp Hiểu Khê đều không phải thiện nam tín nữ gì, cô ta chính là một con rắn độc, sớm hay muốn có một ngày các cô sẽ bị cô ta cắn chết! Lúc cửa xe đóng lại, mắt Dương Tuyết âm thầm nhìn Uyển Dư một cái, nhẹ giọng nói: "Uyển Dư, xin lỗi."
Xin lỗi vì bản thân mình trước đó đã làm nhiều chuyện khiến người ta không chấp nhận nổi như vậy, xin lỗi vì suýt chút nữa cô ta đã hại chết hai đứa con sinh đôi của cô.
Vốn là, Dương Tuyết vẫn cảm thấy, ngồi tù là gì, thật sự đáng sợ, nhưng ở thời điểm Diệp Hiểu Khê đem Linda đẩy tới trước mặt vì cô ta ngăn cản axit, thì đột nhiên lại cảm thấy ngục giam còn sạch sẽ hơn so với cái chỗ tên là làng giải trí này.
Nước mắt Dương Tuyết chậm rãi chảy ra từ khóe mắt.
Lúc đầu khi bước vào giới giải trí, cô ta thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176518/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.