Mặc dù quan hệ giữa Lục Minh Thành và Uyển Dư bà có thể tiếp nhận, nhưng đổi lại là mẹ bà, sẽ chưa chắc thông.
Đừng nói đến chuyện Uyển Dư đã sinh con cho Hàn Tịnh, cho dù cô ấy đang là cô gái trong sạch, người mẹ Thịnh Vân Tịch cũng không có khả năng tiếp nhận người con dâu này.
Thịnh Vân Tịch chỉ có thể tiếp nhận một người con dâu đó là Vũ Nguyệt Viên.
Thật ra thì Lục Hi cũng không biết tại sao mẹ mình lại khăng khăng như vậy.
Bà nghĩ có thể là trong lòng mỗi người đều có một chấp niệm đi, giống như chấp niệm của Hàn Tịnh là Uyển Dư, chấp niệm của mẹ lại chính là con dâu Vũ Nguyệt Viên.
Càng lâu dân, Lục Hi càng không muốn tiếp tục nhúng tay vào chuyện của Uyển Dư, Lục Minh Thành và Hàn Tịnh nữa.
Bà quay sang dùng sức ôm lấy Diệp Gia Bảo và Diệp Uyển Nghi: "Bảo Bảo, Bối Bối, các cháu không sao thật tốt quá! Bà nội cũng sắp bị dọa ngất rôi, bà nội cho là mất các cháu rồi chứ"
Nghĩ đến chuyện xảy ra ngày hôm nay Lục Hi vẫn còn cảm thấy hơi sợ hãi.
Sau khi bà tỉnh lại ở bệnh viện, liên cảm thấy trời đất như muốn sụp xuống.
Thật may, cháu trai cháu gái bảo bối của bà vẫn không sao.
Lục Hi hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Gia Bảo, lại hôn khuôn mặt nhỏ của Diệp Uyển Nghi.
Yêu hận dây dưa giữa ba người kia, bà mới không thèm quan tâm đâu! Chỉ cần cháu trai cháu gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176514/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.