"Chị Hiểu Khê, Lục thiếu vì chị làm nhiều chuyện như vậy, anh ta nguyện ý giúp chị, chị giúp em cầu xin anh ta, nể mặt mũi chị, anh ta nhất định sẽ bỏ qua cho emf"
Dương Tuyết ngây thơ cho rằng, cô ta cùng Diệp Hiểu Khê là châu chấu trên một sợi giây, cô ta lần lượt gây khó khăn cho Uyển Dư thậm chí cả bắt cóc lân này, đều là mưu kế của Diệp Hiểu Khê.
Hiện tại cô ta gặp nạn, Diệp Hiểu Khê sẽ dốc toàn lực cứu mình.
Ngoài dự liệu là, cô ta đợi lúc lâu, chỉ chờ được một câu nói của Diệp Hiểu Khê: "Dương Tuyết, tôi không cứu cô được!"
"Chị Hiểu Khê, lời này của chị là ý gì? Chị mặc kệ tôi có đúng không?"
Nghe lời của Diệp Hiểu Khê, Dương Tuyết lập tức nổi nóng: "Chị Hiểu Khê, chị không thể qua cầu rút ván như vậy! Chị nhất định phải cứu tôi!"
"Dương Tuyết, đừng trách tôi, có trách thì hãy trách cô quá ngu xuẩn!"
Nói xong câu này, Diệp Hiểu Khê trực tiếp cúp điện thoại.
"Chị Hiểu Khê! Chị Hiểu Khê!..."
Nói gì cũng không được Diệp Hiểu Khê đáp lại, Dương Tuyết tựa như người mất hôn vậy, cô ta cứ nghĩ rằng, Diệp Hiểu Khê thật lòng coi mình là chị em tốt.
Bây giờ xem ra, Diệp Hiểu Khê chẳng qua chỉ đang lợi dụng mình.
Cô tự nhận mình là người rất khôn khéo, không nghĩ đến ngoảnh đầu lại cuối cùng bị Diệp Hiểu Khê coi như công cụ! Dương Tuyết hận đến cả người run rẩy, cô biết, lần này Lục Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176509/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.