Uyển Dư, tôi chờ cô đến, dâng tiền cũng như dâng cả mạng sống! Sau khi màn hình điện thoại của Dương Tuyết chuyển sang màu đen, cô ta liên có thể nhìn rõ khuôn mặt méo mó của chính mình từ màn hình điện thoại.
Nhìn khuôn mặt phản chiếu trên màn hình điện thoại, Dương Tuyết cũng cảm thấy vô cùng lạ lẫm.
Trước đây, cô ta không như thế này.
Cô ta đã từng là một cô gái đơn thuần lương thiện, nhưng từ khi bước chân vào làng giải trí, cô ta đã dần thay đổi trở nên ngang tàng, thích so sánh, thậm chí vì vai diễn mà bán cả thân thể.
Sau đó, cô ta càng vì lợi ích mà Diệp Hiểu Khê đã hứa rồi hết lần này đến lần khác đi hại người.
Dương Tuyết không cảm thấy sự thay đổi của bản thân có gì sai, con người vốn muốn sống tốt trên đời này thì làm sao mà không chạy theo xu hướng! Môi trường chung của làng giải trí là như vậy, từ khi cô ta chọn con đường này, cô ta đã được định từ bỏ vẻ ngoài ngây thơ của mình rồi! Cô ta chỉ hận, hận Uyển Dư, hận Uyển Dư đã chặn đường đi về phía trước của cô ta, nếu không phải Uyển Dư khiến cô ta thất bại thì cô ta bây giờ đã đoạt ngôi vị nữ chính trong bộ phim văn học và Diệp Hiểu Khê đã hứa! Ngón tay Dương Tuyết từng chút siết chặt, suýt chút nữa bóp nát chiếc điện thoại trong tay, Uyển Dư, đừng trách tôi! Đều là do cô ép tôi! Đều là do cô ép tôi! Ngay khi Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176493/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.