Nhìn thấy bức thư này là gửi cho cô và Diệp Thanh Viên, Uyển Dư nhanh chóng mở bức thư ra.
“A Uyển, Tiểu Viên, khi các con đọc được bức thư này, mẹ có lẽ đã không còn nữa rồi.Không cần truy cứu nguyên nhân cái chết của mẹ, càng không cần báo thù cho mẹ, mẹ chỉ hy vọng hai con có thể sống tốt."
Uyển Dư ngây người nhìn bức thư, đây đúng là chữ viết tay của Lệ Giai Di, nhưng cô không hiểu tại sao mẹ cô lại không muốn bọn họ đi điều tra nguyên nhân cái chết của bà.
Nhìn từ bức thư này, có lẽ mẹ sớm đã biết có người muốn mạng của bà, rốt cuộc là ai, là kẻ nào lại ra tay tàn nhẫn giết người mẹ yêu quý của cô? "Mẹ..."
Uyển Dư siết chặt thư, mẹ đã nói đừng báo thù, nhưng đứa con nào có thể chịu đựng được người mẹ yêu quý nhất của bọn họ chết đi một cách không hiếu nguyên nhân chứ? "Mẹ, con xin lỗi, con không thể làm theo yêu cầu của mẹ.Chỉ cần con còn hơi thở thì con sẽ đi điều tra được rốt cuộc là kẻ nào hại chết mẹt"
"Mẹ, rốt cuộc là kẻ nào hại chết mẹ! Mẹ ơi, sao chúng có thể ác độc như thế"
Uyển Dư lật từng trang nhật ký của Lệ Giai Di, thật ra trong cuốn nhật ký này còn có thêm nhiều bài thơ và bài luận của Lệ Giai Di, cô không tìm thấy manh mối hữu ích nào.
Uyển Dư cẩn thận cất chiếc hộp vào dưới đáy tủ, có thể sẽ rất khó nhưng cô nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176481/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.