"Vũ Nguyệt Viên, cảm ơn cô đã yêu người đàn ông của tôi, ừm, có phụ nữ yêu chứng tỏ người đàn ông của tôi rất có sức hút, là mắt nhìn của tôi tốt."
Sau khi phản ứng lại, Vũ Nguyệt Viên có chút kích động nói: "Uyển Dư, anh Cửu và tôi đã có hôn ước từ khi còn nhỏ.Tôi là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của anh ây, cô bây giờ lại quấy rầy anh Cửu không buông, cô đây là cái loại gì vậy?"
"Vũ Nguyệt Viên, bây giờ là thời đại nào rồi, từ lâu đã không còn cái thủ tục định ước hôn từ trong bụng mẹ nữa rồi! Nếu như về danh chính ngôn thuận thì tôi bây giờ chính là bạn gái danh chính ngôn thuận của cậu trẻ.Vị hôn thê? Cậu trẻ hình như chưa bao giờ thừa nhận qua côi"
"Trời cũng không còn sớm nữa, Vũ Nguyệt Viên, cô nên về sớm đi, tôi thích cậu trẻ, cho dù cô có nói gì đi chăng nữa tôi cũng không buông tay anh ấy."
Nói xong, Uyển Dư mặc kệ Vũ Nguyệt Viên mà quay người đi lên lâu.
Vũ Nguyệt Viên dùng ánh mắt phức tạp nhìn bóng lưng Uyển Dư, khuôn mặt xinh đẹp như ánh trăng của cô ta dần xuất hiện một lớp tự ti, tức khắc không ai có thể ngăn cản.
Uyển Dư cảm thấy Vũ Nguyệt Viên mặc dù đã đè bẹp cô bởi gia thế và khí chất của cô ta, nhưng tối đêm nay, cô lại đè chết Vũ Nguyệt Viên bởi khí thế của riêng mình.
Đối với chuyện này, Uyển Dư có thể có chút run sợ trước Lục Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176474/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.