Hơn nữa, đối với một người phụ nữ mới quen biết, cô ta không tin có thể bằng tình cảm thanh mai trúc mã của cô ta và Lục Minh Thành, rồi có một ngày Lục Minh Thành sẽ hiểu ra ai mới là người phụ nữ quan trọng nhất trong lòng anh.
Nghĩ như thế, Vũ Nguyệt Viên liên trìu mến nhìn Lục Minh Thành, sau đó nhã nhặn quay người đi ra ngoài phòng khách.
Ngay khi Vũ Nguyệt Viên rời đi, Uyển Dư cũng liền rút mạnh tay khỏi tay Lục Minh Thành.
"Cậu trẻ, sao anh không tự mình đi tiễn vị hôn phu của mình?"
Trong giọng nói của Uyển Dư rõ ràng mang theo ý tứ ghen tuông, Lục Minh Thành tất nhiên không cách nào né tránh được.
Ánh mắt Lục Minh Thành hằn lên nụ cười cưng chiều, anh là lần đầu tiên nhìn thấy người phụ nữ nhỏ này ghen đó, ừm, rất thú vị.
Được rồi, Uyển Dư thừa nhận lúc nghe những lời nói của Lục Minh Thành, trong lòng cô có sảng khoái một chút, nhưng nhớ đến lời Vũ Nguyệt Viên vừa nói, cô ta trở về là để thực hiện lời hứa làm cô dâu của Lục Minh Thành, điều này khiến trong lòng cô rất chua xót.
Nhất là khi nghĩ đến câu nói vừa rồi của Vũ Nguyệt Viên, cô chính là người mà Lục Minh Thành tìm tới để chọc giận cô ta khiến trong lòng cô chỉ còn lại sự ghen tuông.
Uyển Dư kiêu ngạo quay khuôn mặt nhỏ sang một bên, cô bất mãn khịt mũi vài tiếng, không muốn để ý đến Lục Minh Thành.
Lục Minh Thành giữ khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176466/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.