Chương trước
Chương sau
Ngay lúc này, Uyển Dư nhất định đã sớm phát sinh quan hệ của với Ngô Hiểu Hùng rồi, chỉ sợ bây giờ Lục Minh Thành có qua đó tìm thì Uyển Dư cũng đang lâm trận với Ngô Hiểu Hùng nha.

Lục Minh Thành bây giờ vẫn xem Uyển Dư như bảo bối, đợi đến lúc anh nhìn thấy bộ dạng kinh tởm của Uyển Dư bị Ngô Hiểu Hùng hành hạ, anh khẳng định sẽ không thích Uyển Dư nữa! Sau khi thêm lần nữa bị giật lên đỉnh cao cột điện, Trương Mỹ Lệ đã hoàn toàn bị dọa đến ngốc, bà ta không ngừng cầu xin Quý Ngôn, bà ta cũng không ngừng nói ra những việc mà bà đã làm với Uyển Dư, cố gắng để Quý Ngôn buông tha cho bà ta.

Có điêu, bà ta vẫn còn lý trí, không hề nói ra sự thật việc người cứu Lục Minh Thành vào năm năm trước không phải là Diệp Hiểu Khê.

Cho dù nói thế nào thì Diệp Hiểu Khê vẫn là ân nhân cứu mạng của Lục Minh Thành, Lục Minh Thành cũng không thể nào đến một chút tình nể tình cũng không có, bà ta là người thông minh, bà ta biết, nếu như Lục Minh Thành biết được sự thật thì cả gia đình bọn họ sẽ chết sạch! Trương Mỹ Lệ bà ta vẫn muốn làm một quý phu nhân cao cao tại thượng, Diệp gia bọn bọ cuối cùng sẽ giành lại được vinh quang tối cao.

Uyển Dư, chỉ là một người phụ nữ bị tên biến thái Ngô Hiểu Hùng làm nhục, cô ta chẳng là cái gì cả! Uyển Dư nóng đến mức ngay cả nhiệt độ hơi thở cũng nóng cháy.

Sau khi lầm tưởng người đàn ông trước mặt là Lục Minh Thành, cô không còn nhẫn nại nữa là kiễng ngón chân lên, từng chút một dán lên môi Ngô Hiểu Hùng.

Ngay khi môi Ngô Hiểu Hùng gân chạm đến môi cô, cô đột nhiên ngửi thấy một mùi tanh hôi nông của cá muối.

Cá muối...

Uyển Dư đột ngột mở to mắt ra, cô dùng hết sức cắn đầu lưỡi của chính mình, ngay lúc này đầu óc cô lập tức sáng suốt trong phút chốc.

Người đàn ông trước mặt không phải Lục Minh Thành, là Ngô Hiểu Hùng! Nghĩ tới việc cô vừa nãy suýt chút nữa đã chạm vào cái miệng lạp xưởng kia của Ngô Hiểu Hùng khiến Uyển Dư buôn nôn, cô đột nhiên quay mặt lại nôn thốc nôn tháo một trận.

Nhìn thấy khuôn mặt Ngô Hiểu Hùng đang từng chút một sát kê mình, Uyển Dư đột nhiên nhớ tới những gì Diệp Hiểu Khê vừa nói trên xe.

Diệp Hiểu Khê nói, Ngô Hiểu Hùng bị AIDS.

Nếu như cô phát sinh quan hệ với Ngô Hiểu Hùng, cô nhất định sẽ bị lây nhiễm! Cô cho dù có chết, cô cũng không muốn bị chết vì căn bệnh này! Uyển Dư ổn định lại cơ thể, cô điên cuồng lao ra khỏi cửa .

Cửa phòng đã bị khóa ở bên ngoài, Uyển Dư biết chuyện này nhất định là việc tốt do Triệu Na làm ra.

Trong lòng Uyển Dư cười lạnh, Triệu Na với Diệp Hiểu Khê đúng là cặp bạn thân tốt, thực sự phối hợp hoàn hảo! Bọn họ quyết tâm khiến cô mắc phải căn bệnh này! "Vợ ơi, em chạy cái gì mà chạy vậy! Muốn chạy cũng nên chạy đến lòng anh này!"

Ngô Hiểu Hùng một bên vừa nói một bên vừa bổ nhào lên người Uyển Dư, đối với cái trò chim lớn vờn chim nhỏ này, Ngô Hiểu Hùng rất là thích nha.

Anh ta hiểu rõ nhất về tình trạng thể chất của bản thân, phụ nữ mà, lúc đầu có thể kháng cự với anh ta, nhưng nếu như bọn họ đã cùng nhiễm căn bệnh này thì cô cũng phải chấp nhận số phận, sau này chỉ sẽ ngoan ngoan để anh ta chơi đủ mà thôi! "Ngô Hiểu Hùng, anh đừng qua đây!"

Uyển Dư ngả người về sau khiến đầu đập mạnh vào cửa, cơn đau dữ dội khiến cô không đến mức nảy sinh ảo giác bản thân lần nữa rơi vào vực thẳm, nhưng cơ thể cô lại mềm nhũn hoàn toàn, căn bản không có sức để kháng cự Ngô Hiểu Hùng.

Bây giờ, Ngô Hiểu Hùng dường như đã nghiện trò chim lớn vờn chim nhỏ, nhưng nếu như anh ta chơi chán rồi lại bắt đầu dùng vũ lực với cô, cô nhất định sẽ bị nhiễm căn bệnh đó.

` Cô cũng không dám lấy bình hoa trong phòng để đập Ngô Hiểu Hùng, căn bệnh đó có thể lây nhiễm qua đường máu, nếu không để ý thì đêm nay cô thực sự sẽ bị hủy hoại hoàn toàn mất.

Uyển Dư đột nhiên quay người, cô dùng hết lực đập cửa: "Triệu Na, mau mở cửa ra!"

"Uyển Dư, tôi nói rồi, đêm nay cô cố gắng tận hưởng đỉ"

Trong giọng nói Triệu Na mang rõ ý tứ báo thù: "Uyển Dư, vào buổi từ thiện đêm đó, cô cũng thấy chết không cứu, cô nghĩ đêm nay tôi sẽ nương tay với cô sao? Nằm mơ đi!"

"Uyển Dư, Ngô Hiểu Minh mặc dù rất đáng sợ, nhưng ít nhất anh ta cũng không mắc căn bệnh đáng chết đó! Cô cứ chờ nhiễm bệnh mà chất đi!"

Triệu Na mỉm cười, loại bệnh phụ khoa đó sao có thể đáng sợ bằng AIDS chứ! Cô ta vẫn còn may mắn hơn Uyển Dư một chút! Uyển Dư biết Triệu Na sẽ không mở cửa cho cô, vì vậy cô cũng không lãng phí sức lực đập cửa nữa.

Dù bị ép đến đường cùng thì cô vẫn không hối hận sẽ quyết định của mình trong buổi từ thiện đêm đó, hận ý của phụ nữ đôi khi đến không thể giải thích được, cho dù cô có bao dung hết lần này đến lần khác thì Triệu Na vẫn sẽ cùng Diệp Hiểu Khê ép cô đến bước đường cùng.

Cửa chính không thế đi thì còn có cửa sổ.

Nhìn thấy cửa sổ vẫn đang mở, Uyển Dư liền nghiến răng, cô dùng hết sực lực của mình trèo lên bệ cửa sổ, một phát nhảy xuống...

Ngô Hiểu Hùng đang chuẩn bị khóa tay, vốn dĩ định cùng cô dâu nhỏ của mình chơi một chút thú vui đặc biệt, anh ta cảm thấy cô dâu nhỏ của mình là người có thể chất trụy lạc, mà anh ta lại thích nhất thứ thể chất này, anh ta nghĩ tối đêm nay, anh ta nhất định sẽ đạt được sự sung sướng mà trước giờ chưa từng có, ai ngờ được, lúc anh ta đi tìm đạo cụ thì phát hiện Uyển Dư đã nhảy ra khỏi cửa sổ! "Vợ ơi!"

Ngô Hiếu Hùng thất thanh kêu lớn, người vợ đang yên đang lành của anh ta đã nhảy lầu rồi, vậy tối đêm nay anh ta biết cùng ai thực hiện tư thế mới đây! Ngô Hiểu Hùng lo lắng chạy tới bên cửa sổ, anh ta muốn kéo Uyển Dư lại, nhưng cuối cùng anh ta vẫn chậm một bước, vì vậy anh ta chỉ có thể nhìn Uyển Dư ngã xuống như con bướm bị gãy cánh.

"Ai yal"

Ngô Hiểu Hùng không khỏi che mắt lại, có vẻ như mặt tiếp đất trước rồi, vậy thì sau này anh ta làm sao còn hứng thú đây.

Ngô Hiểu Hùng có chút buồn bực, anh ta vì cái loại bệnh này mà muốn cưới vợ thực không dễ dàng gì, không ngờ đến lúc cưới được người vợ xinh đẹp thế này lại biến thành một người xấu xí, anh ta đúng là đen đủi mài! Trong lòng Ngô Hiểu Hùng ngàn vạn lần không thoải mái, nhưng cho dù có bực mình thì anh ta cũng phải xuống xem sự sống chết của Uyển Dư, anh ta thở dài thượt thượt, chán nản ném đạo cụ trong tay xuống đất rồi giật mạnh kéo cửa phòng ra.

Kéo không ral Ngô Hiếu Hùng càng cáu kỉnh.
"Mở cửa!"

Ngô Hiểu Hùng muốn giết người rồi, người nào điên khùng đem cửa khóa lại thế này! Nếu như cửa không bị khóa thì cô dâu nhỏ của anh ta sẽ từ đây chạy ra, anh ta còn có thể cùng cô chơi trò mèo đuổi chuột, đâu có giống như bây giờ, cô không cách nào chạy ra khỏi từ đây liền trực tiếp nhảy cửa sổ.

Triệu Na đang đợi xem kịch vui của Uyển Dư, cô ta biết Uyển Dư nhất định sẽ muốn giật cửa chạy ra, đương nhiên cô ta sẽ không muốn mở cửa rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.