Két một tiếng, cửa phòng đột nhiên bị đẩy vào, thân thể Uyển Dư đột nhiên bị siết chặt.
Uyển Dư cứ nghĩ người mở cửa bước vào là Ngô Hiểu Hùng, không ngờ đến người bước vào vậy mà lại là Triệu Na.
Cơ thể Triệu Na được che kín kĩ càng, đến cả tay của cô ta còn phải đeo găng tay.
Khuôn mặt lộ ra bên ngoài của cô ta lộ rõ vết thương, xung quanh mắt còn có vết thâm, những vết thương trên khuôn mặt, có vết mới cũng có vết cũ, rõ ràng cô ta thường bị nhà Ngô Hiểu Minh bạo hành.
Triệu Na cười chế nhạo liếc nhìn Uyển Dư đang ngồi bên cạnh giường, rồi ung dung ngồi xuống ghế sô pha trong phòng.
Nhìn thấy Uyển Dư cứ nhìn chằm gương mặt mặc dù đã thoa nhiều lớp trang điểm nhưng không thể che nổi vết sẹo của cô ta khiến ánh mắt Triệu Na ngay lập tức nhuốm màu hận ý: "Uyển Dư, có phải cô cảm thấy tôi bây giờ rất thảm phải không?"
Triệu Na đưa tay ra, có chút quý dị vuốt ve vết sẹo trên gương mặt mình: "Uyển Dư, tôi thảm như thế nào, nói cho cùng cũng là đều nhờ ơn của côi"
Uyển Dư thực sự cạn lời với Triệu Na, loại người như Triệu Na mãi mãi đều không thể nhìn ra bản thân cô ta đã làm sai chuyện gì, cô ta chỉ biết đẩy những bi kịch của chính mình đổ lỗi lên đầu người khác.
Nếu như có thể quay trở lại buổi tiệc từ thiện đêm đó, Uyển Dư vẫn như cũ không hối hận về quyết định của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/3176432/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.