bịững phan ho “Cậu! Cảm ơn cậu chiều nay đã chăm sóc Bảo Bảo và Bối Bởi. Khi nào nhận được lượng nhất định sẽ mời cậu ăn cơm"
Uyển Dư không muốn mắc nợ người khác, liền nhẹ nhàng nói với Lục Minh Thành.
Diệp Uyễn Dư và Lục Minh Thành cũng không phải mối quan hệ sâu sắc gì, nhưng cô có thể cảm nhận thật sự là mong chờ bữa cơm tối của cô sao? được sức nặng trong lời nói của Lục Minh thành, anh
Cô vốn tưởng rằng sau khi trả lời như vậy, Lục Minh
Thành sẽ như mọi khi im lặng không nói nữa. Không ngờ một lát sau, anh thật sự lên tiếng: “Bọn trẻ nói cũng rất đúng" "Ha??" Diệp Uyền Dư sững sở. Có phải cậu trẻ đang nói chuyện với cô không?
Diệp uyền Dư còn chưa biết nên trả lời thế nào thì đã nghe thấy Gia Bảo thờ một hơi dài. "Ông chủ thật đẹp trai, vô cùng đẹp trai! Đúng chuẩn là hào soái ca luôn! Con muốn lớn thật mau, lớn lên sẽ gà cho chủ, con muốn trở thành cô dâu của ông chú" “Ông chủ Chủ nhất định phải đợi con lớn lên, nhất định phải đợi con đấy!”
Diệp Uyển Nghị mắt lấp lánh cầu vồng ngẳng mặt nói với Lục Minh Thành.
Diệp Gia Bảo khinh thường liếc nhìn Diệp Uyển Nghĩ: * Tiểu Bối Bối, em quả đúng là kẻ ngốc nhất quả đất này. Ông chủ chính là ông nội nhỏ của chúng ta, chính là quan hệ họ hàng đấy, họ hàng thì không thể kết hôn "
Khuôn mặt nhỏ tươi như nắng xuân của diệp uyển nghi lập tức như bông hoa héo rũ xuống "Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cua-anh/277776/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.