Sắc mặt Điền Thanh Trừng biến đổi xoành xoạch, dẫu lòng mắc cười dã man…… nhưng trên mặt lập tức trưng vẻ u sầu, cô gật gù, “Ông xã nói chí phải, tự dưng tim em đau như kim châm, mắt em cũng chua xót khó chịu, hay mình xoa giúp em đi, xoa nhiều vào chắc hết đau ó.”
Nói xong, cô trông mong nhìn Đường Tư Nguyên.
Teng! Thánh diễn · Chúa zâm · Điền Thanh Trừng lên sàn.
Đường Tư Nguyên có đần cỡ nào cũng biết mình bị ghẹo. Ông chủ lớn vốn thường cẩn trọng giờ phút này bỗng hoá thành “bé non xanh”. Thoát khỏi môi trường công sở chuyên nghiệp, dỡ xuống gánh nặng trên vai, vẻ đẹp trai của anh toả ra ngút ngàn, ngồi ghế Maserati không biết chói mắt nhường nào. Có cô em nóng bỏng chạy song song mở cửa sổ hút thuốc “đá lông nheo”, động tác lớn lối hòng thu hút sự chú ý của anh, song đâu ngờ tất cả tâm trí của Đường Tư Nguyên đã đặt hết lên Điền Thanh Trừng.
Mặt anh nóng bừng, dường như dưới mông có cái bếp lò, hun anh choáng váng đầu óc, não anh toát ra một mớ mã số, N đoạn mã lao vun vút trước mặt anh, mỗi mã trông quen quen nhưng nhìn kỹ từng cái thì đều thấy lạ. Qua lát sau, đống mã đó hoá thành đôi mắt đẫm lệ của Điền Thanh Trừng, dịu dàng như nước, uyển chuyển thần bí, vậy mà cô còn dùng chất giọng nhẹ nhàng và đầy mê hoặc, kêu: “Mình không xoa là em khóc cho coi……”
Đường Tư Nguyên biết Điền Thanh Trừng sẽ không khóc, nhưng nghe cô nói thế, anh cầm lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cong-chua-va-chang-lo-lem/574533/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.