Tới công ty, hai người tự nhiên rẽ theo hai hướng khác nhau, Điền Thanh Trừng đi về Phòng Thiết kế, trông thấy bàn làm việc của mình được thu dọn sạch sẽ ngăn nắp, khóe miệng cong cong.
Anh yêu chu đáo dã man!
Hoa Tử Bình ở kế bên mỉm cười đặt một hộp quà nhỏ lên bàn cô, “Chị Điền, hôm qua cám ơn chị nhiều lắm! Em và bạn gái gặp nhau mừng hết biết!”
Hộp quà nhỏ màu hồng tinh xảo và xinh xắn, nhưng trong mắt Điền Thanh Trừng, đây chỉ là một trò xiếc vụng, cô cười mỉm: “Cảm kích thì tôi xin nhận, quà thì tôi không cần. Cậu lấy về đi.”
Hoa Tử Bình đâu ngờ Điền Thanh Trừng không nhận, y lúng túng: “Đây…… Cái này…… Đây chỉ là chút lòng thành của em, cây son thôi ạ…… Không đáng bao nhiêu……”
Điền Thanh Trừng chả hề xiêu lòng, “Cậu nên giữ vật riêng tư như son phấn này cho bạn gái. Tôi có chồng rồi.”
Hoa Tử Bình thầm khẩu nghiệp, bình thường thấy môi Điền Thanh Trừng bợt bạt nhạt màu, thậm chí có khi tùy tiện thoa mỗi son dưỡng môi! Một người đàn ông có gu thẩm mỹ sao sẽ thích một người phụ nữ thế này?
Y thờ ơ liếc nhìn, đột nhiên ngây ngẩn cả người. Bởi hôm nay Điền Thanh Trừng ăn diện khác mọi khi. Cánh môi phớt hồng ươn ướt, tựa như quýt thơm sen ngọt, cả người toát ra vẻ nữ tính duyên dáng. Dòm lần nữa, không thể tả rằng thay đổi ở đâu, nhưng cảm thấy nơi nào cũng đã đổi thay!
Thấy Hoa Tử Bình không nhúc nhích, Điền Thanh Trừng đẩy hộp quà trả về.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cong-chua-va-chang-lo-lem/574528/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.