🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thợ săn lớn ôm một cái hộp đàn tinh xảo đi ra rất nhanh. Lâm Uyển Âm thấy mặt mũi hắn tràn đầy hớn hở và nụ cười ấm áp, dịu dàng nhìn mình: Có lẽ đây chính là cây đàn ngọc mình vừa ý lúc trước.



Lại cúi đầu nhìn túi tiền của hắn, quả nhiên, túi tiền lớn vốn căng phồng bây giờ đã xẹp đi.



"Ngươi mua đàn?" A Âm không định hỏi thẳng có phải mua cây đàn này cho mình không nên hỏi lờ mờ một câu.



"Ừ, mua đàn." Hắn đáp một câu đầy thoải mái nhưng vẫn không thể nào cởi bỏ sự nghi ngờ trong lòng nàng.



Thôi, không hỏi nữa, chuyện của người ta có liên quan gì tới mình chứ? Người ta cam tâm tình nguyện mua thì mua thôi, ai quy định nông dân không thể đánh đàn chứ.



Hai người lên xe ngựa, đi tiếp. Vừa rồi đã ăn cơm trưa ở một tiểu điếm bán nước bán bánh bao chiêu, tuy mặt tiền cửa hàng tầm thường nhưng rất sạch sẽ, mùi vị vô cùng ngon. A Âm ăn rất no, lúc này bị ánh nắng mặt trời sau giờ ngọ chiếu vào nên hơi mệt rã rời.



Cơ thể mềm mại của cô nương từ từ nghiêng đi, Tháo Niễn Tử lặng lẽ chạm vào nàng để vừa hay nàng tựa trên vai mình nghỉ ngơi.



Đường nhỏ nông thôn không bằng phẳng lắm, tuy hắn đã chọn con đường đẹp nhất để đi nhưng vẫn hơi xóc nảy. Xem ra A Âm rất buồn ngủ, tựa vào vai hắn ngủ luôn. Tuy vai hắn dày rộng, đủ để gánh chịu trọng lượng cơ thể nàng nhưng hắn vẫn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cong-chua-tho-cua-tay-tho-san-xoang/2562705/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.