"À, mọi người ngồi đi, ăn cơm thôi, muội đi lấy thêm hai đôi đũa nữa." Vốn không tính vợ chồng Minh Thiết Trụ nên Lâm Uyển Âm chỉ bày ba đôi đũa, bây giờ phải phi vào nhà lấy thêm hai đôi đũa nữa ra.
Nông dân không tinh tế nên chẳng để ý gì, Minh Thiết Trụ lau hai tay vào quần áo, định ngồi xuống lại nhanh chóng chạy ra ngoài: "Nhà ta còn nửa vò rượu đấy, hai ta uống một chung nhé.".
Tháo Niễn Tử thấy hắn chạy nhanh đi thì không cản, chỉ bảo Trụ Tử tẩu và Tú Tú ăn cơm đi. Hai người đó nhanh chóng bưng bát cơm, mỗi người gắp ít đồ ăn rồi đi đến cạnh rừng trúc ngồi xổm đấy, bắt đầu ăn.
Khi Lâm Uyển Âm cầm ba đôi đũa ra thì giật mình trông thấy hai mẹ con đang ngồi xổm bên rặng trúc ăn: "Sao hai người không vào bàn mà ăn?"
Trụ Tử tẩu vừa ăn miếng tó, vừa ngẩng đầu giải thích: "Ở Minh Thủy Loan chúng ta, khi đàn ông muốn uống rượu thì đàn bà không thể ngồi bàn ăn cơm. Nào, nhà Niễn Tử, muội cũng mau lấy ít đồ ăn rồi ra ăn với chúng ta."
Lâm Uyển Âm kinh ngạc ngẩng đầu nhìn sang thợ săn, chỉ thấy hắn cười ngượng ngùng, nói: "Nàng cứ ngồi ăn cùng bàn với chúng ta đi, không sao đâu. Trụ Tử tẩu, Tú Tú, hai nười cũng đến ăn đi."
Đang nói thì Minh Thiết Trụ ôm một chiếc bình vơi rượu đến, hoan hỉ nói: "Đây là rượu hoa quế mùa thu năm ngoái tẩu tử đệ ngâm đấy, hương vị không thuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cong-chua-tho-cua-tay-tho-san-xoang/2562697/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.