🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đêm nay, tay thợ săn ngủ trong trăn trở. Chuyện cũ mới xảy ra hai tháng trước xuất hiện lần lượt từng cảnh từng cảnh một trong não hắn. Hình ảnh cực kỳ sống động, cứ như mới xảy ra hôm qua vậy.



Buổi sáng khi thức dậy, hắn vừa mở mắt thì thấy mình đang nằm ở nhà mới tại quê hương Minh Thủy Loan của mình, chứ không phải trong quân doanh Lôi Đình Quân.



Quay đầu lại ngắm nhìn cô nương thơm ngọt vẫn đang say ngủ ở đấy, khóe môi hắn nhếch lên, cười không ra tiếng.



Tái ông mất ngựa, sao biết không phải phúc (1)!



Hắn vốn tưởng mình không nhớ nổi mấy lời văn nhã mà quân sư từng nói này, thế nhưng giờ phút này, hắn lại chợt liên tưởng đến câu ấy.



Từ hôm ra mắt ấy, cô nương khiến hắn nhớ thương giơ đây đã nằm cạnh hắn. Mặc dù giờ hắn chưa chiếm được trái tim của nàng, cũng chưa thể viên phòng với nàng, nhưng mà, chỉ cần có thể ngày đêm nhìn thấy nàng, lòng của người đàn ông cũng đã vô cùng thỏa mãn.



Hôm qua A Âm thật sự quá mệt mỏi nên tối cũng yên lành lặng lẽ ngủ cả đêm, đến khi trời sáng bảnh mắt rồi vẫn chưa chịu dậy.



Thợ săn không muốn không muốn đánh thức nàng nên rón ra rón rén hâm nóng lại chỗ thức ăn còn sót lại hôm qua. Sau đó, hắn vào trong sân cho con ngựa cao to ăn cỏ khô và uống nước, rồi lấy con mồi trong hầm tối ra, dùng dây thừng buộc chặt lại rồi vắt ngang qua yên ngựa.



Lúc Lâm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cong-chua-tho-cua-tay-tho-san-xoang/2562690/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.