Thợ săn tắm rửa sạch sẽ ở Minh Đầm, thay y phục xong, tiện giặt thật sạch chỗ y phục bẩn vừa thay ra. Về đến nhà thì thấy, cô nương trong trẻo như nước kia đang giặt bộ váy áo màu lam nhạt rồi phơi lên dây thừng. Chốt dây thừng hơi cao, cô nương nhón chân lên, hai tay duỗi thẳng, giơ cao bộ đồ với lên, có vẻ hơi quá sức.
"Làm cho cao như thế làm gì chứ? Khoe khoang mình cao to hay gì. Hừ! Lão già thô kệch!"" Nàng phí hết sức mà không với lên nổi, nên bắt đầu dịu giọng lầm bầm oán trách.
Thợ săn đang đứng ở cổng thì phì cười, bước nhanh về phía trước, giữ quần áo ướt trong tay ra, thoải mái chăng lên sợi dây, sàu đó tháo nút buộc dây trên cây ra, hạ thấp xuống hơn một thước, cột vào trên cành cây. Làm xong loạt động tác như nước chảy mây trôi, hắn liền quay đầu, dương dương tự đắc với cô nương yếu ớt.
Lâm Uyển Âm không phục, trừng mắt liếc hắn một cái, làn thu thủy long lanh ánh nước lưu chuyển, phối hợp với cái miệng nhỏ khiến người ta mê mẩn, trông sao cũng như một cô vợ nhỏ nũng nịu: "Trong chum không có nước, dùng để giặt quần áo hết rồi."
Thợ săn khó hiểu chau mày, đi đến cạnh vại nước nhìn xuống, đúng là thấy đáy luôn rồi: "Ngươi giặt đồ dùng hết nửa cái vại nước à? Không sợ giặt nát quần áo sao?"
"Thì cũng còn cách nào khác đâu, thau của nhà ngươi cũng bẩn quá đi mất, ta phải tẩy bồn kỹ lắm đó." Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cong-chua-tho-cua-tay-tho-san-xoang/2562671/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.