Hai tiết học trôi qua, giờ giải lao đã đến. Mấy người bọn nó và bọn hắn liền tập trung xung quanh cái con nhỏ giả mạo đó. Trong lớp cũng có một vài học sinh hiếu kì chạy đến sum họp cũng bọn hắn. Riêng nó thì vẫn chăm chú vào laptap của mình (Con nhỏ đó chỉ xuất hiện trong 2, 3 cháp nữa thôi rồi sẽ biến mất nên tác giả không giới thiệu về con nhỏ này. Nhỏ này cũng là cũng cháu trong gia tộc họ Phạm. Nhưng nhà nhỏ nghèo lắm. Nhỏ được Lão Phạm Đức Thạnh nuôi dưỡng từ nhỏ nên cũng mang chút vẻ giàu sang. Nhỏ này thích đi mua sắm lắm nên mới có cơ hội gặp nó trong trung tâm thương mại. Cái này gọi là nghèo mà thích chơi sang đây). Jen hồ hởi mở lời đầu tiên
- Cậu có thật là Bi?
- Tôi là Bi thật mà.
- Em có thật là Dương Hàn Mỹ Anh không?_Bun nước mắt lưng tròng nhìn cô gái đó. Anh đã lọt vào cái bẫy của con nhỏ đó rồi
- Là em. Anh là anh trai của em phải không?_Nhỏ tươi cười nhìn Bun. Bun gật đầu rồi ôm chầm lấy con nhỏ đó.
- Làm sao cậu sống sót sau vụ tai nạn đó? Tôi nghe Bun bảo cậu bị rớt xuống biển. Sao 7 năm qua cậu không về tìm lại gia đình mình?_giờ đến lượt Ran tra khảo nhỏ
- Tôi được một người tốt bụng cứu sống và tôi bị mất trí nhớ nên không thể quay về tìm gia đình mình được!
- Vậy sao cậu biết tên cậu là Dương Hàn Mỹ Anh và sao cậu biết cậu chính là em gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-cong-chua-that-lac/727835/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.